Chương trước
Chương sau
Người đàn ông kia nhìn tảng đá thì thấy bề mặt của nó có phù văn màu bạc sáng lấp lánh, ông ta thoáng kinh ngạc rồi nói: “Phù quang lộ cả ra ngoài”.

Thì ra giới đá ẩn có một nhận định chung là nếu tảng đá ẩn nào có khí tức lộ ra ngoài thì thứ ở bên trong chắc chắn là bảo vật vô thượng. Vì chủ có bảo vật vô cùng mạnh thì mới có thể toả năng lượng ra bên ngoài qua lớp vỏ đá.

Người đàn ông áo bạc: “Đi đi, trừ khi cậu ra tìm thấy một tảng đá có khí tức lộ ra ngoài khác, không thì chắc chắn sẽ thua”.

Ở phía khác, Nguyệt Thanh Ảnh nói: “Công tử, họ là người bán đá nên chắc chắn sẽ có đá ẩn quý, điều này sẽ gây bất lợi cho công tử”.

Ngô Bình cười nói: “Cứ bình tĩnh, chúng ta hãy ra ngoài để chọn một tảng đá tốt”.

Thấy Ngô Bình vẫn bình thản như không, Nguyệt Thanh Ảnh không nói gì nữa, sau đó cả hội đã theo anh đi ra ngoài.

Hơn một tiếng sau, Ngô Bình đã đứng trước một tảng đá ẩn màu xám bề mặt có hoa văn màu vàng.

Trông thấy tảng đá này, Hà Tử Trần nói: “Công tử, hoa văn trên mặt của tảng đá này rất giống khí tức lộ ra ngoài, nhưng cũng có thể là người khác cố tinh tạo ra để lừa người mua”.

Đôi mắt nhìn xuyên thấu của Ngô Bình đã quan sát tảng đá này nãy giờ, bên trong đá có một chiếc nhãn màu vàng, trên nhẫn khắc chín con thần long trông như thật. Xung quanh chiếc nhẫn có ảo ảnh của chín con rồng đang bay lượn, khí tức của chúng đều rất mạnh.

Ngô Bình quan sát một lát rồi nói với Hà Tử Trần: “Lấy tảng này, tôi thấy khí tức của nó là thật đấy”.

Chủ hàng đã đứng cạnh họ từ lâu nên nói: “Công tử thật tinh mắt, thời gian bảo vật này ở trong đá còn ngắn nên khí tức chưa hoàn toàn lộ ra ngoài, nhưng chắc chắn bên trong là đồ quý”.

Ngô Bình hỏi thẳng: “Giá bao nhiêu?”

Chủ hàng mỉm cười giơ ba ngón tay lên: “300 tỷ”.

Ngô Bình thoáng có vẻ kinh ngạc: “Một tảng đá ẩn mà những 300 tỷ ư?”

Chủ hàng nói: “Công tử, tiền nào của đấy mà. Nếu cậu chọn tảng khác thì tôi cũng không báo giá cao thế đâu”.

Ngô Bình chỉ do dự một chút rồi nói: "Tôi mua”.

Trả tiền xong, anh lại lượn sang chỗ khác rồi mua thêm ba tảng đá ẩn nữa. Đến ba tiếng sau, anh mới quay lại Trân Viên.

Người đàn ông trung niên ban nãy đã chờ ở đây tới mức sốt ruột, vì sợ Ngô Bình không quay lại. Giờ nhìn thấy anh thì ông ta mới thở phào một hơi rồi cười nói: “Công tử đã chọn đá xong chưa?”

Ngô Bình: “Tôi chọn được mấy tảng, còn ông?” Người đàn ông lấy tảng kia ra rồi cười nói: “Của tôi đây”.

Thấy thế, Hà Tử Trần lập tức nói: “Đá ẩn có khí tức lộ ra ngoài, các người chơi xấu!”

Người đàn ông cau mày: “Cô nương, cô đừng nói bậy, hai bên đã thống nhất tự đi chọn đá. Hơn nữa, đây là đá của Trân Viên chúng tôi, có gì đâu mà cô bảo chơi xấu?”

Hà Tử Trần cười mỉa: “Ai chẳng biết đá ẩn có khí tức lộ ra ngoài chắc chẳn sẽ có bảo bối vô giá”.

Người đàn ông nhìn sang Ngô Bình: “Ý công tử thế nào?”

Ngô Bình nhìn tảng đá của ông ta rồi cười nói: “Đúng là đá quý, bảo bối bên trong cũng rất phi phàm. Nhưng tôi vẫn muốn cược với ông tiếp. Nếu ông thua thì tảng đá này cũng là của tôi đúng không?”

Người đàn ông: “Đương nhiên, không chỉ có tảng đá này thuộc về công tử mà tôi cũng sẽ trả tiền cho tảng đá mà công tử đã mua”.

Thấy thế, người đàn ông biến sắc mặt rồi lẩm bẩm: “Đây... là bảo bối gì vậy?”

Ngô Bình nhặt cái nhẫn lên rồi đeo lên tay trái, ngay sau đó đã có chín nguồn sức mạnh tiến vào trong da thịt của anh rồi nối liền với bí thần.

Khi sức mạnh ấy tràn vào bí thần, nếu Ngô Bình không có bí thần chí tôn hoàng kim thì chắc không thể chịu được, thậm chí anh vẫn cảm thấy bị áp lực mạnh. Người Ngô Bình hơi run lên, mặt cũng hơi tái.

Nhưng không lâu sau, áp lực kia đã biến mất, thay vào đó là một cảm giác mạnh mẽ vô song.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.