Vũ Đại Cường vừa nghe thấy Ngô Bình cũng định đi cá cược thì vội xua tay ngay: “Sư huynh đừng đi, em thấy nhiều người chơi xong thua đến cái quần cũng chẳng còn đấy! Mấy người đó siêu lảm, họ có thể đoán được bảo bối bên trong đá ẩn chỉ dựa vào reo quẻ và trọng lượng”.
Ngô Bình: “Thế à? Tôi cũng có vài chiêu chơi cược đá đấy, cậu cứ yên tâm”.
Thấy Ngô Bình kiên quyết như vậy, Vũ Đại Cường đành căn răng nói: “Vâng, thế để em dẫn anh đi”.
Cả đoàn người đi tới chỗ cược đá ẩn, Hà Tử Trần nói: “Công tử, Thiên Nguyên chúng tôi cũng có vài gia tộc cược đá ẩn, cách của họ hay lắm, họ có thể đoán được hầu hết thứ ở bên trong đá ẩn. Hơn nữa, các gia tộc cược đá ẩn này cũng rất giàu có, anh phải cẩn thận đấy”.
Ngô Bình cười nói: “Tôi tự có chừng mực”.
Sau khi đến nơi, bọn họ có thể nhìn thấy đủ các loại đá ẩn được bày dưới đất, mỗi tảng đều có giá cả mấy triệu.
Họ đi ngang qua một sạp hàng đá ẩn có quy mô khá lớn, chủ hàng là một người phụ nữ trông rất thú vị. Thấy Ngô Bình dừng bước trước hàng của mình, cô ta vội cười nói: “Công tử có muốn mua vài tảng chơi không?”
Ngô Bình lập tức khởi động khả năng nhìn xuyên thấu, khả năng này của anh có thể nhìn thấy thời không nên đương nhiên mấy tảng đá ẩn này không thể qua mắt anh được. Loáng cái, anh đã nhìn thấy bên trong một tảng đá ẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657360/chuong-5506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.