Tả Thiên Thu cau mày: “Một bóng người ư? Lẽ nào người đó đã vào được tầng thứ chín và nhận được truyền thừa hoàn chỉnh rồi?”
Mạc Thiên Sầu tỏ vẻ khó tin: “Không thể nào! Đến Thái Chân Đại Đế cũng chỉ vào được tầng thứ bảy thôi, trên đời làm gì có ai vào được tầng thứ chín chứ?”
Tả Thiên Thu thở dài nói: “Dù có người vào tầng thứ chín hay không thì Thái Chân Động cũng sụp đổ rồi”.
Sau đó, ông ấy nhìn chằm chằm vào Ngô Bình: “Huyền Bình, tiếc là con không thể đi tiếp được vì sau này không còn cơ hội nữa rồi”.
Không phải Ngô Bình không tin tưởng hai người này, chỉ là anh e có hậu hoạ, lỡ để lộ tin tức, không biết sẽ có bao nhiêu người muốn cướp chiếc chìa khoá kia cùng các bảo bối của anh. Vì thế, sau khi ngẫm nghĩ anh quyết định sẽ không nói. Còn Tả Thiên Thu và Mạc Thiên Sầu thì đương nhiên anh sẽ không bạc đãi họ, sau này anh sẽ bù đắp cho họ sau.
Ngô Bình cười nói: “Sư tôn, tất cả là do duyên phận, mất đi chưa chắc đã là chuyện xấu, có được cũng không hẳn là chuyện tốt".
Tả Thiên Thu gật đầu: “Thái Chân Động mất thì cũng mất rồi, con đến đúng lúc lắm, ta và chưởng môn có việc quan trọng cần bàn với con đây”.
Ngô Bình: “Vâng”.
Tả Thiên Thu: “Thái Chân Môn có truyền thừa hoàn chỉnh, nhưng Đại Ngũ Hành Giới cũng chỉ là thế giới linh đài Đạo. cảnh tầng thứ chín thôi, chúng ta cần phát triển tiếp, tốt nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657339/chuong-5485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.