Ngô Bình cười nói: “Vũ trụ cấp thấp chỉ đơn giản như một bức tranh với thế giới mà chúng ta đang sống thôi, đó chính là điểm kỳ diệu của vũ trụ”.
Tối đó, Ngô Bình bảo mọi người đi nghỉ trước. Họ cần trải nghiệm mọi việc ở đây, kế cả việc đi ngủ.
Ngô Bình không rảnh để ngũ, anh đã đến chợ nô bộc và mua các người hầu kẻ hạ ở đó. Hầu hết bọn họ đều là người bình thường, không có tu vị, vì rất nhiều lý do nên đã mất tự do và trở thành thân phận tôi tớ. Có rất nhiều nô lệ ở Động Thiên Thanh Linh, nhiều già giàu nuôi cả đống người hầu, đến chín mươi phần trăm trong số đó là nô lệ.
Nô lệ thì không có bất kỳ một quyền gì, chủ nhân có thể tùy ý xử trí.
Nếu các nô lệ được bán cho những người chủ tốt bụng thì có thể sống những ngày thảnh thơi, ngược lại thì khổ không để đâu cho hết, sống còn không bằng chết.
Nhà Ngô Bình có nhiều người, sản nghiệp lại lớn nên cùng cần nhiều người hỗ trợ. Vì thế, anh buộc phải huấn luyện một tốp nô lệ. Đương nhiên, chờ tới khi cơ hội chín muồi, anh sẽ đưa hết những người giúp việc thân tín đến Động Thiên Thanh Linh, để họ làm quen với cuộc sống ở đây.
Chợ nô lệ rất lớn, kinh doanh cả đêm lẫn ngày. Các nô lệ cứ đứng đó với các tấm biển số treo trên người.
Ngô Bình chọn đại 30 người, trong đó gồm 10 nam và 20 nữ, trả tiền xong thì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657317/chuong-5463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.