Ngô Bình: “Nếu đã như vậy thì tôi cũng không thế lấy Sách Mỹ Nhân không không được. Trong túi này có mười tỷ Tiền tiên, tộc trưởng hãy chia số tiền này cho người dân. Như vậy thì cho dù mọi người ra ngoài làm ăn hay mua đất buôn bán, cũng đủ dùng”.
Tộc trưởng giật mình: "Mười tỷ?”
Ngô Bình gật đầu: “Thôn mọi người có hơn hai trắm hộ, mỗi nhà có thể chia được bốn năm nghìn vạn. Ông nói với người dân, tiền nhất định phải cất kỹ, mỗi lần ra ngoài đừng mang quá nhiều. Hơn nữa, chuyện mọi người có tiền, cũng không thể để người bên ngoài biết, nếu không sẽ dễ dẫn kẻ xấu đến".
Lão tộc trưởng vừa sợ vừa mừng: “Như vậy, thật sự quá nhiều. Công tử, cảm ơn anh!”
Ngô Bình nói: “Cũng chỉ là chút tiền, không thể sánh được với giá trị Sách Mỹ Nhân, xin cứ nhận lấy".
Cuối cùng, lão tộc trưởng cũng nhận mười tỷ này, sau đó chia cho từng nhà, từng hộ,
Lúc lão tộc trưởng chia tiền, Ngô Bình lấy sách Mỹ Nhân ra. Mở sách Mỹ Nhân, anh cảm thấy sách này rõ ràng rất nặng, bên trên vẽ tổng cộng tám mỹ nữ, mỗi một mỹ nữ đều đẹp đến mức khiến đàn ông đều không thở nổi.
Thế nhưng, người thường chỉ nhìn thấy mỹ nhân, còn người trong nghề như Ngô Bình thì nhìn thấy đạo môn. Anh dùng con mắt nhìn thấu vạn vật thì thấy phía sau tám bức vẽ mỹ nhân có ẩn chứa một động thiên!
Phải biết răng, nơi anh ở chính là Thanh Linh Động Thiên, bên trong khá rộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657311/chuong-5457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.