Mọi người bên ngoài bàn tán xôn xao: “Người này là ai thế nhỉ? Dám làm vậy trước cửa hàng Bách Lý thì cũng không phải dạng vừa đâu!”
“Người ta có lý thì sợ gì, nếu Bách Lý dám ỷ thế bắt nạt người khác thì còn ai thèm đến mua dược liệu của họ nữa?”
“Đúng thế, mua bán phải giữ chữ tín, không thì Bách Lý đã chẳng giảm những mười phần trăm cho người kia”.
Quỷ Tiểu Anh không ngờ Ngô Bình còn có trò này nên cười nói: “Công tử, tự nhiên tôi lại muốn có một nhóm khác đến cướp của chúng ta”.
Ngô Bình: “Chuyện này mà xảy ra với người không có thực lực thì chỉ biết chịu đựng và mất tiền thôi”.
Quỷ Tiểu Anh gật đầu: “Nhưng công tử là cao thủ thì sợ gì ai”.
Cô ấy hỏi tiếp: “Công tử mua nhiều dược liệu như vậy để luyện đan à?”
Ngô Bình: “Đúng thế, còn thiếu một ít dược liệu nữa nên
chúng ta cần đến hiệu thuốc Thanh Châu”.
Quỷ Tiểu Anh: “Chắc chăn dược liệu ở đó sẽ siêu đắt, chỉ các thầy luyện đan như công tử mới mua được thôi”.
Ngô Bình: “Tôi không sợ đắt, dược liệu càng đắt thì đan dược luyện chế ra càng có giá trị”.
Quỷ Tiểu Anh chớp mắt nói: “Công tử, lát anh còn định đến Động Thiên phúc địa không?”
Ngô Bình: “Có chứ”.
Quỷ Tiểu Anh: “Nhưng tôi không thể đi cùng anh tới đó được, khi ấy công tử nhớ cẩn thận nhé”.
Ngô Bình cười nói:
Xe ngựa đi được một đoạn thì mới một quảng trường rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657289/chuong-5435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.