Quỷ Hàn Băng: “Được quen biết công tử đúng là phúc ba đời của tôi! Công tử chờ một lát, tôi sẽ đích thân đi làm giấy thông hành cho công tử”.
Quỷ Hàn Băng đi rồi, Quỷ Tiểu Anh mới che miệng cười nói: “Công tử, thân phận thầy luyện đan của anh làm bộ tôi giật bắn mình đấy”.
Ngô Bình: “Tôi thấy nhà cô cũng coi như một hộ giàu có, không biết có thể chuyển đến linh địa sống không?”
Quỷ Tiểu Anh lắc đầu: “Khó lắm, chuyển đến đó sống luôn là ước mơ của bố tôi, tiếc là khó mà thực hiện được”.
“Tại sao?”, Ngô Bình hỏi.
Quỷ Tiểu Anh: “Muốn đến đó không chỉ cần tiền, mà phải có thực lực. Không thì đến nơi rồi chỉ chịu cảnh bị bắt nạt thôi, nhà cậu tôi từng đến đó vào hơn chục năm trước, nhưng chưa được ba năm đã phải chạy mất dép”.
“Họ bị người ta bắt nạt à?”
Quỷ Tiểu Anh: “Đúng thế, cậu tôi bị phế, anh họ cũng bị thương nặng. Sản nghiệp mà họ mua ở linh địa cũng bị người ta cướp mất”.
Ngô Bình: “Trong thế giới tu hành thì thực lực đứng đầu, nếu thiếu thì không ai trụ vững được”, anh đã trải qua quá nhiều chuyện nên cực kỳ hiểu đạo lý cá lớn nuốt cá bé.
Quỷ Tiểu Anh lấy một tấm bản đồ ra rồi chỉ vào một khu vực, nói: “Diện tích của linh địa chỉ bằng một phần 20 khu vực bình thường thôi, cách chúng ta gần nhất là nơi này, tên là Thanh Châu”.
Ngô Bình nhìn thì thấy nơi này có diện tích khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657285/chuong-5431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.