Chương trước
Chương sau
Ngô Bình: “Đừng có mà lòe tôi, so với tài năng của cường giả Đạo cảnh thì vận may chẳng là cái quái gì cả”.

Tiểu Minh: “Anh tự quyết định đi, dẫu sao không phải ai cũng có thể có được linh bảo đâu, bên trong nó có chứa truyền thừa nòng cốt nhất của cường giả Đạo cảnh tầng thứ tư đấy”.

Ngô Bình: “Để tôi nghĩ đã rồi sẽ thông báo cho cậu sau”.

Anh không để ý đến Tiểu Minh nữa mà đi tìm Trương Cổ Nguyệt.

Khi anh gặp Trương Cổ Nguyệt thì ông ấy đang bị thương nặng và đang được trị thương trong một mật thất. Người bảo vệ bên cạnh ông ấy hầu hết cũng đã bị thương nặng, có người còn nguy cấp hơn cả Trương Cổ Nguyệt.

Nhìn thấy Ngô Bình, Trương Cổ Nguyệt nợ một nụ cười còn xấu hơn mếu rồi nói: “Huyền Bình, cuối cùng cậu cũng về rồi”.

Cừu Quang Thái cũng đang ở đây, ông ấy cũng đã bị thương: “Huyền Bình, con tu luyện ở vũ trụ cao cấp thế nào. rồi? Haizz, thật sự không còn cách nào khác nữa nên mới phải gọi con về”.

Ngô Bình tỏ vẻ rất ngạc nhiên, Huyền Minh Giáo là một thế lực mạnh nhất ở quanh đây, trong môn phái có rất nhiều cao thủ, không thiếu cường giả cg Thần Thông, rốt cuộc là ai đã đánh Trương Cổ Nguyệt bị thương?

“Sư tôn, có chuyện gì vậy ạ? Ai đã đánh mọi người?”

Cừu Quang Thái: “Không biết tại sao có một tu sĩ từ vũ trụ Đạo cảnh tầng thứ bảy đột nhiên đến đây. Thấy đó là tu sĩ ở vũ trụ cao cấp. địa vị tôn quý nên chúng ta nào dám sơ. suất. Cả môn phái từ trên xuống dưới đều hầu hạ người đó như phận con cháu. Thế mà người đó vẫn chưa hài lòng, bỗng một ngày đã đến chỗ con ở rồi nhìn thấy Chu Khuynh Thành và Chu Thiên Mi và giờ trò với hai cô ấy. Ta biết chuyện xong thì lập tức đến ngăn cản ngay, ai dè người đó nổi điên lên rồi đánh ta cùng mấy người khác bị thương. Sau đó, nhạc phụ đại nhân của ta cũng ra tay và chịu chung số phận bị đánh”.

Ngô Bình híp mắt lại rồi hỏi: “Chuyển xảy ra khi nào vậy _

“Mới ban nãy thôi”, Trương Cổ Nguyệt ảo não nói: “Haizz, tu sĩ của vũ trụ cao cấp đúng là mạnh thật, tu vi cũng bình thường thôi nhưng chúng ta cũng không địch lại nổi”.

Ngô Bình cười mỉa: “Chỉ là tu sĩ của vũ trụ Đạo cảnh tầng thứ bảy thôi mà dám đến đây tác oai tác quái!”

Dứt lời, anh lập tức biến mất, nhóm Cừu Quang Thái cả kinh rồi hô lên: “Mau đuổi theo!”

Đỉnh Cô Tu của Huyền Minh Giáo.

Một người đàn ông xấu xí đang ngồi trên một chiếc ghế trong phòng khách. Chu Khuynh Thành, Chu Thiên Mi cùng Vân Thường, Phương Phương và một tốp các cô gái đẹp khác thì quỳ dưới đất.

Tên kia có vẻ đắc ý nói: “Lũ thấp hèn như các người mà dám chống đối công tử đây à? Ta bảo các cô đi theo ta là nể mặt các cô lắm đấy, có biết không?”

Chu Khuynh Thành Nghiến răng nói: “Lão gia nhà chúng tôi mà về thì anh hết đường ngông nghênh!”, trong mắt họ, Ngô Bình chính là một cường giả tuyệt thế, người này không thể so bì với anh được.

Tên kia cười phá lên nói: “Lão gia nhà các cô ư? Hắn mà đến thì tôi sẽ lột da hẳn trước mặt các cô luôn, sau đó làm thảm trải sản”.

“Thật không?”

Đột nhiên có một bóng người xuất hiện trước mặt tên kia, khoảng cách giữa cả hai chưa tới một mét.


Bụp!

Tên kia trượt khỏi ghế rồi quỳ xuống, toàn thân run lẩy bẩy, hắn sợ hãi nói: “Tiểu nhân đáng chết, tiểu nhân không biết công tử đến từ Đại Ngũ Hành Giới”.

Ngô Bình: “Tự sát đi!”

Tên kia bật khóc nói: “Xin công tử tha mạng, chỉ cần công tử không giết, tiểu nhân sẽ nói cho công tử biết một bí mật”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.