Chương trước
Chương sau
Âm Cửu Chúc: "Ngược lại, ba viên đan dược này ngoại trừ phù văn bên trên không giống nhau thì còn lại giống nhau như đúc. Tôi sắp đột phá, hi vọng có thể uống đúng đan dược trợ giúp tôi đột phá cảnh gi

Ngô Bình: "Tôi có thể hỏi tại sao lại có ba viên đan như vậy không?"

Âm Cửu Chúc: "Hiện tại tôi còn chưa thể nói chuyện đó cho Ngô đan sư”.

Ngô Bình trầm mặc một lát, hỏi: "Trên người ông có mang theo đan dược đó không?”

Âm Cửu Chúc lập tức lấy ra ba cái lọ nhỏ, đặt cạnh nhau trước mặt Ngô Bình.

Ngô Bình không chạm vào cái lọ, anh mở mắt thấu thị để quan sát và phát hiện ra một sinh vật mạnh mẽ được phong ấn trong mỗi viên đan! Anh thốt lên: "Ba viên đan dược này không chỉ là đan dược!"

Âm Cửu Chúc: "Đúng vậy! Viên đan dược đúng đó đối với tôi mà nói rất quan trọng. Ngô đan sư, đan sư có thể cho tôi biết viên đan nào có lợi cho tôi được không?"

Ngô Bình còn chưa kịp nói chuyện, ba sinh vật trong đan dược đều nhìn chắm chăm vào anh, giống như đang uy hiếp anh.

Ngô Bình cảm thấy rằng vấn đề này có thể không đơn giản như bề ngoài, vì vậy anh lắc đầu ngay lập tức: "Tôi không thể đánh giá một loại đan dược cao minh như vậy”.

Âm Cửu Chúc nhìn anh: "Ngô đan sư không muốn phán đoán, hay là không thể phán đoán?”

Ngô Bình cười nói: "Thực ra là cả hai, không có phán đoán nào có thể chính xác 100%, nếu như tôi phán đoán sai lầm, chẳng phải là ảnh hưởng đến tương lai của thủ lĩnh Âm sao?"

Âm Cửu Chúc cất đan dược đi và nói: "Nếu Ngô đan sư đã từ chối giúp đỡ, tôi xin phép cáo từ”.

Nói xong, Âm Cửu Chúc biến mất. Âm Cửu Chúc rời đi không bao lâu, bên ngoài lại có một người khác đi vào, chính là Sở Cuồng Tiên. Ông ta đã đi rồi lại quay lại đó!

Ngô Bình cười nói: "Thủ lĩnh Sở còn có việc gì muốn làm sao?"

Sở Cuồng Tiên cười nói: "Ngô đan sư, tôi tới đây là muốn hỏi một chút, Âm Cửu Chúc đã tới đây sao?"

Ngô Bình gật đầu: "Có, nhưng đi rồi”.

Sở Cuồng Tiên tiếp tục hỏi: "Ông ta đưa cho cậu ba viên đan, bảo cậu phán đoán đúng không?"

Ngô Bình chớp chớp mắt: "Sao thủ lĩnh Sở biết việc này?”

Sở Cuồng Tiên nhìn chăm chằm anh và hỏi: "Vậy Ngô đan sư có đoán được không?"

Ngô Bình cười nói: "Đương nhiên tôi sẽ không đưa ra lựa chọn thay người khác”.

Sở Cuồng Tiên thở phào nhẹ nhõm: "May mà cậu không mở miệng, nếu không thì phiền phức lớn!"

Ngô Bình nghĩ đến những sinh vật đáng sợ trong ba viên đan và biết rằng Sở Cuồng Tiên đang nói với anh sự thật. Anh chắp tay và nói: "Cảm ơn thủ lĩnh Sở đã nhắc nhở tôi".

Sở Cuồng Tiên cười nói: "Ngô đan sư không cần khách khí, dù sao cậu cũng đã giúp tôi một việc lớn".

Vừa nói, ông ta vừa lấy ra bảy công thức luyện đan, vừa cười vừa nói: "Tôi thu thập được bảy công thức luyện đan dược này, Ngô đan sư có thể luyện chế giúp tôi thì quá tốt, nhưng nếu không được cũng không sao cả".

Ngô Bình cầm lấy công thức luyện đan, liếc mắt nhìn qua thì phát hiện đều là đan dược cấp mười trở lên, độ khó đương nhiên cực kỳ cao.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.