Chủ quầy kia rất vui mừng, cười nói: “Anh quả nhiên biết nhìn hàng. Thế này đi, một giá một, năm trăm nghìn tiền tiên”.
Thấy có người vây quanh mình, anh không trả giá nữa, đáp ngay: “Được, tôi mua với giá năm trăm nghìn”.
Hai bên một tên giao tiền, một tay giao hàng. Sâm vừa đến tay anh, đã có một ông lão râu trắng bước đến: “Cậu nhóc à, cậu bị lừa rồi. Thứ này không phải là nhân sâm thật mà là sâm nhân tạo do con người trồng, có thể mua được dễ dàng ở vũ trụ chính, không đáng tiền”.
Ngô Bình đáp: “Có phải là sâm nhân tạo hay không thì tôi cũng đã mua rồi, cũng hết cách”.
Ông lão cười bảo: “Thế này đi, cậu bán nó lại cho tôi”.
Ngô Bình cười hỏi: “Ông muốn mua?”
Ông lão đáp: “Ừm. Tôi thấy cậu đáng thương quá. Thế này nhé, tôi trả năm nghìn tiền tiên, cậu bán nó cho tôi”.
Ngô Bình lắc đầu: “Nhưng tôi đã mua nó với năm trăm nghìn, tôi sẽ không bán lại”.
Ông lão cười nói: “Xem ra cậu không biết tôi”.
Ngô Bình chớp mắt: “Lẽ nào ông là nhân vật lớn gì à?”
Ông lão lộ vẻ đắc ý: “Cũng không hẳn là nhân vật lớn gì. Nhưng ở chợ Đại Hải này, không ai không dám trái lời tôi nói”.
Ngô Bình hỏi: “Vậy ý của ông là?”
“Bán sâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657193/chuong-5339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.