Chương trước
Chương sau
Bóng người đó tiến lại gần rồi đứng cách bọn họ chừng mười bước. Đó là một người đàn ông mặc hí phục, khí tức toả ra rất mạnh, chắc là tu sĩ cảnh giới Âm Dương.  

 

Hắc Tướng cười mỉa: “Dám có ý đồ xấu với công tử nhà ta, các hạ cũng to gan đấy”.  

 

Ngô Bình: “Nhìn cho rõ đi, đó là tu sĩ của vũ trụ chính đó”.  

 

Hắc Tướng sững người: “Tu sĩ của vũ trụ chính ư?”  

 

Tu sĩ mặc hí phục đóng vai phò mã trong vợ kịch nên đang mặc đồ màu đỏ, anh ta cười nói: “Cũng tinh mắt đấy. Lẽ ra tôi không có hứng thú gì với đám nô tài như các người đâu, nhưng cậu đang có khá nhiều tiền, mà tình cờ gần đây tôi lại đang thiếu tiền nên đành ra tay với cậu vậy”.  

 

Ngô Bình: “Anh tưởng một tu sĩ ở tầng thứ mười Bí cảnh như anh có thể đánh bại tôi à?”  

 



Tu sĩ kia cười nói: “Đến tu sĩ đứng đầu bảng Âm Dương cũng không là gì với tôi cả thì cậu là cái thá gì chứ?”  

 

Ngô Bình nhăn mũi: “Ông Liễu, giao cho ông xử lý đó”.  

 

Đúng là thực lực của người này rất mạnh, dẫu sao cũng là tu sĩ của vũ trụ chính, tu sĩ của Đại Ngũ Hành Giới không thể so bì được. Nhưng mới tầng thứ mười Bí cảnh gì làm được trò trống gì? So với Liễu Tam Tương thì chỉ là con muỗi thôi, ông ta chỉ bóp một cái là chết.  

 

Rắc!  

 

Một bàn tay chợt thò ra trong không khí, sau đó bóp lấy cổ của tu sĩ kia. Nụ cười trên mặt anh ta cứng đờ, sau đó há miệng định nói gì đó nhưng cổ đã bị bẻ gãy rồi.  

 

Sau đó, thi thể của anh ta bốc cháy thành tro.  

 

Cùng lúc đó, có một cái khuy cài rơi vào tay Ngô Bình. Nó có màu vàng nhạt, bên trong có một không gian rộng gấp năm lần cái túi thứ nguyên của anh. Bên trong cái khuy này có khá nhiều đồ, tất cả đều là của tên tu sĩ kia.  

 

Ngô Bình liếc nhìn rồi nói: “Tôi bảo này ông Liễu, sau này ông đi chặn đường cướp của đi, với thực lực của ông thì mấy mà thành đại gia đâu”.  

 

Liễu Tam Tương không hiện ra mà chỉ nói: “Công tử, chúng ta nên khiêm tốn một chút. Chẳng qua tại tên này hãm quá nên tôi mới phải ra tay thôi”.  

 

Ngô Bình: “Ừm, về thôi”.  

 

Cuối cùng họ cũng bình an về tới Thái Chân Môn, Ngô Bình vừa về thì đã môn phái đã nhao lên. Sau hai trận khiêu chiến vượt cấp thành công, Ngô Bình đã chứng minh thực lực của mình là vô địch dưới cảnh giới Thần Thông, giờ ai dám coi thường Thái Chân Môn nữa?  

 

Ngô Bình hỏi Hắc Tướng: “Có thể mua dược liệu của vũ trụ chính ở đâu?”  

 

Với tài năng hiện giờ thì dược liệu ở đây chưa đủ với Ngô Bình, anh muốn luyện chế đan dược của vũ trụ chính để nâng cao trình luyện đan.  

 

Hắc Tướng: “Chủ nhân, tốt nhất là đến thực địa của Cửu Dương Cảnh”.  

 

Ngô Bình: “Thực địa ư?”  

 

Hắc Tướng: “Vâng, quy luật ở dây thông với vũ trụ chính, hầu hết là tu sĩ của vũ trụ chính sống ở đó. Thường thì người của Đại Ngũ Hành Giới như mình không thể đến đó đâu, vì rất nguy hiểm”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Có cơ hội thì tôi sẽ đến đó xem sao”, anh đã có khá nhiều tiền rồi nên có thể đi mua thêm dược liệu để luyện đan.  

 

Vài ngày sau đó, Ngô Bình chỉ tu luyện ở nhà, bí thai dần hấp thu sức mạnh trong chín tầng bảo tháp nên đã thành hình.  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.