Cô ấy cứ tưởng Ngô Bình sẽ nâng giá tiếp, ai dè anh nhún vai rồi nói: “Đấy, của cô tất, tôi không theo nữa”.
Cô gái nghe thấy thế thì cuống lên hỏi: “Anh không mua nữa à?”
Thì ra Ngô Bình dùng khả năng nhìn xuyên thấu quan sát cô gái nên biết cô ấy chỉ có hơn 120 nghìn tiền Tiên trên người thôi, vậy mà dám hét giá 140 nghìn, rõ ràng định chọc tức anh.
Ngô Bình thờ ơ nói: “Hết tiền rồi, mà đồ ở trong cũng không quá đáng giá”.
Người đàn ông mừng rỡ rồi nói với cô gái: “Người đẹp, đồ của cô đây”.
Cô gái nhăn mặt rồi nói: “Tôi không có nhiều tiền như vậy, chờ tôi về lấy thêm được không?”
Người đàn ông nổi giận: “Không có tiền mà cứ hét giá như đúng rồi thế?”
Anh ta lại quay sang tươi cười với Ngô Bình: “Cậu bạn, tôi bán cho cậu với giá 130 nghìn này”.
Ngô Bình: “Gì mà 130 nghìn, ban đầu chúng ta đã chốt giá 85 nghìn rồi còn gì”.
Người đàn ông cau mày: “Thế giờ cậu định trả bao nhiêu?”
Ngô Bình: “Thôi mỗi người lùi một bước, chốt giá 100 nghìn như ban đầu đi”.
Cô gái chợt nói: “Tôi trả 110 nghìn”.
Người đàn ông liếc xéo rồi lạnh giọng nói: “Cô có thôi đi không, tôi lấy khối ngọc đập chết cô bây giờ”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657151/chuong-5297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.