Chương trước
Chương sau
[Chắc không phải là nói trúng phốc nên lúc này đang lau nước mắt đó chứ?], cũng có người cười trên nỗi đau của người khác.  

 

Cuối cùng Tiểu cao ba trượng thở dài: [Anh đoán quá chuẩn xác. Tôi muốn hỏi anh là tôi nên làm gì tiếp theo? Tôi đang nợ hơn một triệu, không dám nói với gia đình. Vợ tôi cũng nối lại tình xưa với bạn trai cũ, có phải tôi nên níu kéo cô ấy không?]  

 

Ngô Bình: “Năm nay chắc anh đã ba mươi tuổi rồi nhỉ?”  

 

Tiểu cao ba trượng đáp: [Phải, còn một tháng nữa là đến sinh nhật tôi].  

 

Ngô Bình gật đầu: “Anh đấy, có số giàu có, hơn nữa còn là giàu to ấy chứ. Nhưng vận tài phú này của anh vẫn một quý nhân phù trợ”.  

 

Tiểu cao ba trượng vội hỏi: [Thưa đại sư, tôi còn có thể phát tài à? Quý nhân đó là ai thế?]  

 



Ngô Bình cười nói: “Trở về, anh sẽ gặp được người đó”.  

 

Tiểu cao ba trượng gãi đầu: [Trở về là sao?]  

 

Ngô Bình mỉm cười: “Tôi chỉ có thể nói đến đây, tự anh suy nghĩ đi”.  

 

Thấy Tiểu cao ba trượng được tính quá chính xác, những người còn lại cũng hăng hái muốn thử, thế là Ngô Bình đưa ra quy định: “Tôi đã tính rất nhiều cho người trước đó rồi. Hôm nay còn thêm hai người được bói nữa thôi, mỗi người chỉ có thể hỏi ba câu”.  

 

Sau đó anh chọn một người khác, rút ​​kinh nghiệm từ Tiểu cao ba trượng trước đó, hắn vừa bước đến đã hỏi những câu mình muốn hỏi nhất: “Tiên sinh, gần đây tôi thường gặp ác mộng, trong giấc mơ có một người phụ nữ mái tóc rối bù, vô cùng đáng sợ, tôi cảm giác như cô ấy đang muốn nói điều gì đó với tôi nhưng khi nghe kỹ lại thì tôi sẽ đột nhiên tỉnh dậy. Xin hỏi, có phải tôi bị trúng tà không?”  

 

Ngô Bình trực tiếp mở video với đối phương, anh quan sát một hồi rồi nói ở trước mặt mọi người: “Anh bị bóng đè, có liên quan đến những việc anh đã trải qua lúc còn nhỏ. Lúc anh năm sáu tuổi, chắc chắn đã có một người phụ nữ rất quen thuộc với anh ở bên cạnh anh, sau đó cô ấy chết ở trước mặt anh với trạng thái cực kỳ đáng sợ, tôi nói có đúng không?”  

 

Người đó lập tức đáp: “Tiên sinh nói thế, hình như tôi có chút ấn tượng, đợi tôi một lát, tôi hỏi mẹ tôi xem”.  

 

Mọi người đều đang đợi, thậm chí không ai nói câu nào.  

 

Hai phút sau, người đó nói: “Tôi hỏi rồi! Năm tôi sáu tuổi, một người thím trong thôn đối xử rất tốt với tôi đã treo cổ tự tử. Hôm đó tôi đi tìm thím nhưng vừa mở cửa ra, tôi đã thấy thím ấy treo cổ trên xà, đầu lưỡi rất dài, hình ảnh rất đáng sợ”.  

 

Ngô Bình: “Vậy thì đúng rồi. Tôi kê đơn thuốc cho anh, anh cứ uống vào mỗi tối trước khi ngủ, uống liên tục bảy ngày thì chứng bị bóng đè cũng biến mất”.  

 

“Cảm ơn tiên sinh!”, người đó nói cảm ơn liên tục.  

 

Lúc này mọi người đều đã phục sát đất rồi, không ai dám nghi ngờ gì anh nữa.  

 

Ngay cả Tôn Tử Nghiên ở một bên cũng sửng sốt, anh ta biết bói toán thật!  

 

Sau đó Ngô Bình lại chọn một người để người đó hỏi mình, lần này Ngô Bình vẫn đoán cực kỳ chính xác, chỉ vài lời đã giải được vấn đề khó khăn mà đối phương gặp phải.  

 

Sau khi trả lời xong vấn đề của ba người này, Ngô Bình cười nói: “Hôm nay đến đây thôi, giờ này ngày mai, tôi sẽ đúng giờ xuất hiện trên phòng livestream của Nghiên Nghiên”.  

 

“Nghiên Nghiên, tiên sinh lợi hại quá! Có thể nói cho bọn tôi biết anh ta là ai không?”  

 

Tôn Tử Nghiên cố ý tỏ ra thần bí: “Lai lịch của bạn tôi rất đặc biệt, xin lỗi nhé, tôi không thể nói cho mọi người biết được. Nhưng ngày mai mọi người có thể tiếp tục đến đây hỏi anh ấy”.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.