Mặt khác, anh tìm thử mấy bài hát, cột mốc hồi xưa nghe được thì thế giới này có cái có có cái không. Với Ngô Bình, chúng đều là những cơ hội đầu tư.
Trong số đó, thú vị nhất là lịch sử của nước Hạ, Tam Hoàng Ngũ Đế gì đó đều được ghi chép lại cực kỳ rõ ràng. Hơn nữa, trong sách sử vậy mà lại nhắc đến thần tiên, vả lại còn miêu tả một cách sinh động.
Anh đang lật xem lịch sử thì Tôn Hành Nhân gõ cửa bước vào, trong tay cầm một con dao găm, vẻ mặt kích động nói: "Cậu trai trẻ, tôi không thể nhận lấy con dao găm này được. Ban nãy, tôi có tìm một người bạn xem thử thì nó là thần tiên dùng, bên trên còn có con dấu của môn phái!"
Trong đầu Ngô Bình vừa nghĩ bèn hỏi: "Vậy nó có giá không?"
Tôn Hành Nhân: "Người bạn kia của tôi nói nó có giá trị hơn 100 triệu! Nếu gặp được người tìm mua thì 300 triệu cũng không phải không được!"
Ngô Bình trái lại rất bình tĩnh, anh đã trải qua thời đại đó, tiền của người tu hành hoàn toàn không phải tiền ở thế tục có thể so sánh được. Trong mắt anh, 100 triệu cũng chỉ đáng giá mấy tiền tiên mà thôi.
Ngô Bình mỉm cười nói: "Bác Tôn, cháu đã tặng cho bác con dao găm đó thì bác cứ quyết định đi".
Tôn Hành Nhân vội vàng xua tay: "Đừng, đừng, vật báu hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657117/chuong-5263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.