Chương trước
Chương sau
Ngô Bình ngẫm nghĩ: “Được thôi, vậy thì đến cấp sáu”.  

 

Uyển Nhi: “Mời công tử”.  

 

Nói xong, trước mặt Ngô Bình đã xuất hiện một câu cầu vàng, một đầu thì chạm đất, một đầu thì nói với trên không.  

 

Ngô Bình bước lên cầu, cầu vàng bỗng bay lên, đầu bên kia lập tức rơi vào trong không gian, đồng thời thân cầu rút ngắn lại, Ngô Bình thoáng chốc đã đến không gian.  

 

Anh đáp xuống một không gian đầy ánh sáng tím, mặt đất trải đầy ngọc thạch phát ra ánh sáng trắng, trên đầu có vô số đám mây màu tím.  

 

Uyển Nhi xuất hiện trước mặt anh, nói: “Công tử, nơi này là không gian cấp sáu”.  

 

Ngô Bình: “Ở đây tôi cần làm gì?”  



 

Uyển Nhi: “Thời không này, sẽ phục chế lại mười Lý công tử, thiên phú, trí tuệ, thực lực của anh sẽ giống hệt như anh, lần lượt lấy tên là Lý Nhất, Lý Nhị, Lý Tam, cuối cùng là Lý Thập. Mười người này, sẽ cùng đuổi giết Lý công tử. Nếu công tử có thể kiên trì đến cuối cùng, thì bọn họ sẽ lần bị lượt bị giết chết, có thể có được toàn bộ trân bảo và truyền thừa của không gian cấp sáu”.  

 

Ngô Bình nghe thấy không nhịn được mở lớn mắt, một đánh mười, mà thực lực đều giống mình, đánh kiểu gì chứ?  

 

Anh hỏi: “Tôi có thể dùng lực bên ngoài, ví dụ như bùa chú hay pháp khí không?”  

 

“Không thể, công tử chỉ có thể dùng sức của bản thân mình, nhưng có thể dùng đồ trong không gian cấp sáu để đối phó”.  

 

Ngô Bình cười khổ: “Chuyện này không thể nào làm được đâu nhỉ?”  

 

Uyển Nhi: “Độ khó rất cao, nhưng một khi hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ có được phần thưởng rất lớn”.  

 

Ngô Bình tò mò hỏi: “Truyền thừa và trân bảo là gì?”  

 

Uyển Nhi: “Truyền thừa là cảnh giới ẩn đầu tiên trong giai đoạn bí cảnh”.  

 

Ngô Bình: “Cảnh giới ẩn?”  

 




 

 

Ngô Bình: “Tượng tiên? Đó là gì?”  

 

Uyển Nhi: “Công tử chắc là Bí Phủ Cảnh? Thực lực của rượng tiên rất mạnh, sở trường kiến tạo, nó có thể giúp công tử kiến tạo Bí Phủ hoàn mỹ mạnh nhất. Cuối cùng, bọn chúng có thể dung hợp với bí vệ, trở thành bí vệ Bí Phủ lớn mạnh”.  

 

Ngô Bình không ngờ, rượng tiên này lại có tác dụng lớn như vậy, lại hỏi: “Có được những thứ này, tôi có thể tiến vào cấp thứ bảy?”  

 

“Đúng vậy, công tử”.  

 

Dù sao cũng đã vào, Ngô Bình cũng không vội, anh hỏi tiếp: “Uyển Nhi, những truyền thừa này đều là do Thái Chân Đế để lại sao?”  

 

Uyển Nhi: “Nói chính xác hơn, thì là Thái Chân Đế để lại truyền thừa mà ông ta nhận được ở nơi này”.  

 

Ngô Bình kinh ngạc trong lòng: “Cô nói là, năm đó Thái Chân Đế cũng ở nơi này mà có được truyền thừa?”  

 

Uyển Nhi gật đầu: “Đúng vậy”.  

 

“Vậy Thái Chân Đế đến cấp chín rồi sao?” 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.