Chương trước
Chương sau
Ông ấy nói tiếp: “Còn nếu là tầng thứ tám hay thứ chín thì truyền thừa của chúng ta sẽ chèn ép được hết truyền thừa của các môn phái trên hạng nhất”.  

 

Ngô Bình: “Có phải họ cũng có một nơi giống Thái Chân Động của mình không ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ cười nói: “Cũng kiểu như vậy, vì thế các môn phái ấy cũng có thể mạnh lên tiếp”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ không thấy lạ ạ? Tại sao lại có nhiều môn phái có truyền thừa không thể lĩnh ngộ như vậy?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Có gì lạ đâu, đây là Đại Ngũ Hành Giới, còn công pháp của chúng ta bắt nguồn từ vũ trụ chính thì khó lĩnh ngộ là điều đương nhiên, nếu dễ thì mới là bất thường đấy”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ, nếu đến vũ trụ chính rồi, công pháp của chúng ta vẫn sử dụng được như cũ ạ?”  

 



Thái Chân Lão Tổ: “Đương nhiên, giờ con ở cảnh giới Bí Phủ thì đến đó rồi con vẫn ở cảnh giới ấy. Nhưng sẽ khác với tu sĩ ở đó một chút, thực lực của con sẽ không bằng họ”.  

 

Thái Chân Lão Tổ và Ngô Bình trò chuyện một lúc thì ông ấy vung tay lên, một con cá to nhảy lên bờ rồi lại rơi xuống nước.  

 

Ngay khi nó ngoi lên, Ngô Bình đã thấy nó là một con ngư tinh với khí tức còn mạnh hơn Hắc Tướng.  

 

Anh không nhịn được hỏi: “Sư phụ, hồ nước này có nhiều yêu tinh mạnh mẽ quá!”  

 

Thái Chân Lão Tổ ừm một tiếng: “Ta đã nuôi chúng nhiều năm, lẽ ra định thịt để ăn, nhưng chưa kịp ăn thì chúng đã lớn hết và biến thành tinh rồi”.  

 

Ông ấy hỏi: “Con có muốn ăn thử ba ba ở đây không?”  

 

Ngô Bình sáng mắt lên, anh vốn là người có đam mê ăn uống nên rất mong chờ: “Có ạ”.  

 

Thái Chân Lão Tổ mỉm cười rồi vung dây câu ra xa, một con ba ba to tướng đã ngoi lên mặt nước, ông ấy ném nó vào trong thùng rồi nói: “Ông Mộc, mang con ba ba này vào chế biến cho tôi nhắm rượu”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Có cả rượu ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Con là đệ tử mà ta tâm đắc nhất, sau này ta có thể đột phá hay không là nhờ cả vào con đấy, nên đương nhiên ta phải đối xử với con tốt rồi”.  

 

Thái Chân Lão Tổ mới có được truyền thừa của hai tầng đầu nên tu vi mãi không tăng tiếp được, nếu Ngô Bình có thể vào được tầng thứ ba hoặc bốn thì ông ấy có thể đột phá lên cảnh giới cao hơn ngay.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ, chẳng phải có một người mới vào được tầng thứ ba còn gì ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Chỉ vào được thôi, chứ có lĩnh ngộ được gì đâu. Cho nên vào được cũng như không”.  

 

Ngô Bình: “Hay hắn lĩnh ngộ được rồi nhưng không chịu tiết lộ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Nó không dám đâu, nó mà nói dối là ta biết ngay”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ yên tâm, con mà lấy được truyền thừa thì sẽ nói cho người biết đầu tiên để người đột phá”.  


 

Thấy Ngô Bình ăn uống say sưa, Thái Chân Lão Tổ nói: “Trông con giống ta thời trẻ quá”.  

 

Ngô Bình nhè xương ra rồi hỏi: “Sư phụ, con vẫn chưa biết tên của người”. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.