Họ đang nói chuyện thì có giọng nói của Băng Ngọc vang lên ở bên ngoài: “Công tử về rồi ư?”
Ngô Bình đi ra thì thấy Băng Ngọc có vẻ buồn bã, khoé mắt còn vương giọt lệ, cô ấy đang cầm một hộp đồ ăn.
Trông thấy Ngô Bình, Băng Ngọc nói: “Công tử, cuối cùng công tử cũng về rồi”.
Ngô Bình tò mò hỏi: “Sao cô biết tôi về?”
Băng Ngọc: “Khứu giác của tôi rất nhạy nên đã ngửi thấy mùi của công tử”.
Ngô Bình: “Cô mang cơm cho tôi à?”
Băng Ngọc: “Ngày nào tôi cũng mang, nhưng dạo này công tử toàn đi vắng”.
Ngô Bình gật đầu: “Cảm ơn”.
Anh nhận lấy hộp cơm rồi quay người đi vào trong, sau đó chợt khựng lại nói: “Cô đừng lo, mai tôi sẽ đến Thái Chân Động”.
Băng Ngọc vui mừng nói: “Vậy thì tốt quá rồi”.
Ngô Bình: “Người đó là thiên kiêu đã vào được tầng không gian thứ ba của Thái Chân Động, tại sao cô không thích hắn?”
Băng Ngọc: “Công tử, em thích mùi hương đặc biệt trên người công tử, chứ người kia em vừa đến gần đã thấy khó chịu và muốn nôn mửa”.
Ngô Bình ngạc nhiên hỏi: “Tại sao?”
Băng Ngọc lắc đầu: “Em cũng không biết”.
Anh nói với Băng Ngọc: “Cô cứ về chờ tin đi”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657096/chuong-5242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.