Mã Bảo Thắng: “Thực lực của tiêu đầu Ngô thì không phải bàn cãi nữa, tôi không lo chút nào. Nhưng nếu lần này mình đánh lại người của tiêu cục Vạn Lý thì tôi e họ sẽ liều đến cùng với mình đấy”.
Ông Khương cười mỉa: “Sợ quái gì, họ sẽ tàn đời sớm thôi”.
Mã Bảo Thắng: “Đúng”.
Sau khi đã uống khá nhiều, Ngô Bình dìu Hàn Tuyết Kỳ về nghỉ. Phòng của cô ấy ở trong một biệt viện độc lập, Ngô Bình mở cửa ra thì Hàn Tuyết Kỳ đã đá bay cửa, rõ ràng cô ấy đã say mềm.
Vào phòng rồi, Ngô Bình đỡ Hàn Tuyết Kỳ lên giường rồi nói: “Để tôi rót nước cho cô…”
Anh còn chưa nói xong thì Hàn Tuyết Kỳ đã giơ tay lên ôm cổ anh rồi lẩm bẩm: “Anh đừng đi!”
Sao Ngô Bình có thể từ chối lời mời gọi này?
Các tiêu sư đều nhìn thấy Ngô Bình đưa tổng tiêu đầu đi, mà hơn hai tiếng sau vẫn chưa quay lại. Khi anh trở lại thì hơi rượu đã tan, trên người còn có hương thơm của tổng tiêu đầu.
Mã Bảo Thắng cầm chén rượu đi tới rồi nói: “Tiêu đầu Ngô, chúc mừng, tôi mời cậu một chén”.
Ngô Bình liếc anh ta: “Chúc mừng cái gì?”
Mã Bảo Thắng gãi đầu nói: “Có được người đẹp rồi mà không đáng chúc mừng à?”, các tiêu sư khác đều cười phá lên.
Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657089/chuong-5235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.