Mệnh lệnh vừa được ban xuống, mười hai cao thủ đều bước lên võ đài. Hiển nhiên là họ đều vô cùng bất ngờ, có mấy người còn nhìn Ngô Bình như nhìn kẻ điên. Đa số lại mặt mày khó hiểu, tại sao anh ta lại muốn một chọi mười hai? Thắng thì anh ta đúng là được nhất, nhưng thua thì chẳng có gì cả, tội gì chứ?
Ngô Bình đứng trên võ đài, chắp tay với đám người kia nói: “Các vị, ta ghét nhất là rắc rối nên mới gọi mọi người lên hết. Mọi người có thể đồng loạt ra tay, xin mời!”
Trong mười hai người, có một gã dáng người cao gầy đứng dậy nói: “Các vị, một khi tên kia đã ngông cuồng như vậy thì chúng ta cần gì phải khách sáo với cậu ta? Cùng lên, giải quyết tên đó trước đã!”
Gã vừa nói vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy có lý, ngay lập tức đã có năm sáu xông về phía Ngô Bình.
Ngô Bình lập tức thi triển bí lực, cơ thể biến thành một luồng tàn ảnh bỗng dưng xông về phía mọi người.
Ầm!
Khoảnh khắc hai bên va vào nhau đã có ba người bị đánh bay rồi rớt mạnh xuống khỏi võ đài, ngất xỉu.
Những người còn lại lập tức hoảng sợ, đều dốc hết sức mạnh. Nhưng Ngô Bình lại giống như một tia chớp, lóe lên bên trái lại nhoáng lên bên phải, sấm rung chớp giật, sương mù quay cuồng, số còn lại còn không có cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657028/chuong-5174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.