Nhưng khi anh ngoảnh lại thì người đứng ở bên không phải Dương công tử, mà là một tốp người mặc đồ đen, tất cả chỉ là ảo ảnh.
Thấy thế, Ba Thanh Ninh hoảng sợ, không ngờ nhà họ Dương lại cho phép người khác tạo ảo ảnh trước cổng. Đã thế, còn không có ai ở đây, rõ ràng nhà họ chưa chuẩn bị gì cho việc đón dâu cả.
Ngô Bình: “Cô Ba, cô có thể nói cho tôi biết nhà cô sẽ được lợi gì khi gả cô đến đây không?”
Ba Thanh Ninh: “Nhà tôi chủ yếu kinh doanh dược liệu, còn nhà họ Dương thì nắm giữ một phần dược liệu cao cấp. Nếu chúng tôi hợp tác với nhau thì đôi bên cùng có lợi”.
Ngô Bình: “Nhưng rõ ràng bây giờ, nhà họ Dương không muốn cho cô vào, cô có thấy lạ không?”
Ba Thanh Ninh thở dài nói: “Tôi không hiểu tại sao họ lại làm vậy”.
Ngô Bình: “Ba tiểu thư, nhiệm vụ của chúng tôi xong rồi, tạm biệt”.
Dứt lời, anh quay người đi ra ngoài, sau đó vung tay lên, một cơ gió cuốn tới rồi thổi bay hết những người mặc đồ đen.
Hàn Tuyết Kỳh vẫn ngồi trên xe ngựa, thấy Ngô Bình quay lại, cô ấy hỏi: “Anh cứ thế bỏ cô ấy ở lại à?”
Ngô Bình: “Chúng ta làm công việc vận chuyển, xong nhiệm vụ rồi thì còn gì liên quan nữa đâu?”
Hàn Tuyết Kỳ: “Nhưng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657003/chuong-5149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.