Lư Vân Dực không nói thì thôi, nhưng vừa lên tiếng một cái thì hai cái xe đã dừng lại, có gần chục người ngồi trên xe, họ quay mặt lên phía trước nên không rõ tướng mạo, nhưng xe vừa dừng thì họ cũng bắt đầu đứng ngồi không yên.
Người đánh xe lạnh giọng nói: “Bò nhà chúng tôi đi chậm, cũng không biết nhường đường”.
Lư Vân Dực cau mày nói: “Chúng tôi là người của tiêu cục Tứ Phương đang vận chuyển hàng, các anh làm thế này dễ gây hiểu lầm lắm”.
Ý của ông ấy đã quá rõ ràng, nếu mấy người kia không nhường đường thì sẽ bị nghi là cướp hàng.
Người kia nghe xong thì cười mỉa: “Tiêu cục Tứ Phương cái gì, tôi không biết”.
Lư Vân Dực lạnh giọng nói: “Vậy thì xin đắc tội”, dứt lời, ông ấy đã xông lên.
Ngô Bình vẫn tuân thủ luật là đứng ở cuối, sau đó cảnh giác quan sát xung quanh. Lúc này, anh phát hiện có bóng người lấp ló ở cây hai bên đường.
Ngô Bình bình thản nói: “Chuẩn bị bảo vệ hàng”.
Lư Vân Dực đã tiến gần đến chiếc xe bò, mấy người trên xe đã nhảy lên rồi tung một cái lưới ra chụp Lư Vân Dực lại.
Ông ấy hét lên tức giận: “Lũ vô lại, có giỏi thì thả ông mày ra”.
Cùng lúc đó, sau các rặng cây ở hai bên đường cũng vang lên tiếng hô hoán, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656973/chuong-5119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.