Cao Thắng: “Nếu cậu có năng lực thì cứ đi tìm một công việc đã. Tiêu đầu của tiêu cục có quen biết rộng, nếu cậu có biểu hiện xuất sắc thì người ta sẽ cho cậu đến tổng tiêu cục. Đến đó rồi thì không chỉ thu được lợi ích cao, mà còn có địa vị nữa, so ra hơn làm việc vặt như tôi nhiều”.
Ngô Bình hỏi: “Anh ở tầng mấy của Luyện Khí rồi?”
Cao Thắng: “Tầng thứ bảy”.
Ngô Bình: “Có thể tỉ thí với tôi không?’
Lúc này, vừa hay họ đã đi đến một rừng cây, Cao Thắng cười nói: “Được, thật ra tôi cũng tò mò muốn biết thực lực ra sao”.
Hai người buộc ngựa vào thân cây, sau đó vào trong rừng rồi vào thế.
Cao Thắng hô lên một tiếng rồi ra tay luôn, động tác của anh ta chắc chắn, bước chân linh hoạt, sau đó tấn công Ngô Bình bằng quyền pháp.
Trong mắt Ngô Bình thì đòn tấn công của anh ta đầy sơ hở, anh giơ một tay lên chặn thì Cao Thắng đã hét lên rồi ôm tay lùi lại, nửa người đã tê rần.
Anh ta kinh ngạc hỏi: “Cậu làm gì tôi thế?”
Ngô Bình: “Tôi đánh vào huyệt khiếu của anh, xem ra cơ thể của người tại đây cũng giống vũ trụ Minh Cổ”.
Mãi sau, Cao Thắng mới bình thường trở lại rồi tiếp tục ra tay.
Ngô Bình đi vòng qua người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656966/chuong-5112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.