Đồng tử mỉm cười rồi lấy một bức thư ra và nói: “Đây là thư viết tay của tôi, nếu anh gặp một người tên là Cao Thắng thì hãy đưa nó cho anh ấy, anh ấy sẽ sắp xếp ổn thoả cho anh”.
Ngô Bình cầm lấy bức thư rồi hỏi: “Nếu không có bức thư này thì sao?”
Đồng tử: “Nếu anh không chết thì cũng phải làm nô dịch cho họ một thời gian”.
Ngô Bình: “Tại sao cậu lại giúp tôi?”
Đồng tử: “Ai chẳng muốn lấy lòng một tên yêu nghiệt như anh, tôi cũng không ngoại lệ. À, tôi là Cao Lượng, Cao Thắng là anh họ của tôi”.
Ngô Bình gật đầu: “Cảm ơn”.
Cao Lượng: “Cao Thắng sẽ coi anh như người nhà và kể cho anh biết tình hình ở bên đó. Nhưng tôi vẫn phải nhắc anh một điều, tuy anh rất giỏi, nhưng vũ trụ Ngũ Hành còn phức tạp và nguy hiểm hơn anh nghĩ nhiều, cho nên anh làm gì cũng phải cẩn thận, không là chết như chơi đấy”.
Ngô Bình: “Cao Thắng có địa vị ở bên ấy không?’
Cao Lượng: “Không, chỉ là một tạp dịch cấp thấp thôi, nhưng cũng có chút quyền lực nên vẫn có thể giúp anh phần nào”.
Ngô Bình: “Ừm, tôi hiểu rồi”.
Cao Lượng: “Nếu anh mạnh lên rồi thì đừng quên giúp anh họ tôi với nhé”.
Ngô Bình gật đầu: “Tôi biết rồi”.
Cao Lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656963/chuong-5109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.