Không biết qua bao lâu, anh lại tỉnh lại, vì thế tiếp tục ngồi dậy, cắn răng chấp nhận thử thách.
Anh sớm đã đạt chuẩn kiểm tra, nhưng anh muốn trải nghiệm thử hoàn cảnh khắc nghiệt của vũ trụ Ngũ Hành trước, bởi vì sớm muộn gì anh cũng phải đối mặt với mọi thứ.
Thời tiết đột nhiên trở nên nóng rực, da Ngô Bình bắt đầu dậy mùi, anh mất nước trầm trọng, nhưng nơi này lại không có giọt nước nào.
Bốn mươi tiếng, miệng anh đã khô nứt chảy máu, máu huyết gần như không thể lưu thông, nhịp tim mười mấy giây mới đập một lần.
Ngay lúc này, đột nhiên trời đổ mưa, anh vội vàng trải quần áo ra thấm nước mưa, sau đó vắt vào miệng.
Thế nhưng, nước còn chưa uống đủ thì trời lại chuyển lạnh, gió lạnh thấu xương, tuyết bay tán loạn, anh đông cứng lạnh run, quần áo cũng đóng thành băng.
Bốn mươi tám tiếng, Ngô Bình cảm thấy bản thân sắp đến cực hạn, anh chuẩn bị kiên trì một lúc nữa sẽ từ bỏ, dù sao anh cũng là đến để kiểm tra, chứ không phải liều mạng.
Nhưng ngay lúc này, đột nhiên có một luồng sáng mặt trời chiếu xuống, ánh sáng mặt trời chiếu vào người anh, khiến anh rất dễ chịu. Anh cảm thấy, ánh mặt trời lúc này rất giống với ánh mặt trời vũ trụ chủ, rất tốt cho anh.
Anh đã từng hấp thụ ánh mặt trời vũ trụ chủ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656961/chuong-5107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.