Chương trước
Chương sau
 Thần hồn của anh cũng nhập vào linh thần, hai cái hoà làm một, sau đó ngưng tụ thành nguyên thần.  

 

Ngô Bình đã có cả nguên thần và thần niệm, thần niệm của anh đã bao phủ toàn bộ linh vực Vô Giới, thậm chí còn kéo dài đến vũ trụ phụ và chính.  

 

Anh thấy có rất nhiều vũ trụ ở phía vũ trụ phụ đan chặt vào nhau, đồng thời cũng cảm nận được sự to lớn của vũ trụ chính.  

 

Bàn Nguyên: “Cậu có thể tiếp tục tu luyện bí lực ở đây. Thật ra, bí lực chính là một sức mạnh đặc biệt trong vũ trụ chính, các sức mạnh này rất đặc biệt, chúng không chỉ tồn tại ở vũ trụ chính, mà còn có thể tới các vũ trụ phụ. Nhưng nếu cậu chỉ ở vũ trụ phụ thì rất khó được tiếp xúc với chúng. Song linh vực Vô Giới này thì khác, đây là nơi giao thoa giữa vũ trụ phụ và chính, cậu có thể dễ dàng lấy được bí lực của vũ trụ ở đây”.  

 

Ngô Bình gật đầu, sau đó nghỉ ngơi một lát, nguyên thần lại lao ra ngoài. Nguyên thần của anh ít cũng cao mấy chục nghìn mét và có khí tức bức người, thần niệm lớn mạnh quét khắp linh vực để tìm bí lực.  

 

Hơn chục phút sau, Ngô Bình chợt cảm thấy có một luồng sức mạnh to lớn bay từ xa đến.  

 



Nguyên thần của anh lập tức lao ra rồi vồ lấy, luồng sức mạnh kia bị bắt thì nhanh chóng biến thành một quả cầu sáng màu xanh.  

 

Bàn Nguyên nói: “Luyện hoá nó đi, nhanh lên”.  

 

Ngô Bình không kịp nghĩ ngợi nhiều, nguyên thần đã há miệng ra rồi nuốt chửng quả cầu sáng đó.  

 

Khi quả cầu sáng chui xuống bụng anh thì đã biến thành một sức mạnh thần kỳ và thấm vào trong nguyên thần, sau đó tự hình thành một mạch lạc có tên là bí mạch.  

 

Cứ thế, một lát Ngô Bình lại bắt được một loại bí lực và luyện hoá nó. Bí lực anh luyện hoá được ngày càng nhiều hơn, giờ đã có đến 100 loại.  

 

Điều kỳ lạ là Bàn Nguyên chẳng thấy nói gì, Ngô Bình hỏi: “Bàn Nguyên, ta còn cần ăn bao nhiêu bí lực nữa?”  

 

Bàn Nguyên: “Tu sĩ bình thường chỉ cần luyện một loại thôi là đủ rồi, nhưng họ luyện hoá bí lực sơ kỳ nên không so với cậu được”.  

 

Ngô Bình: “Của ta là bí lực cao cấp à?”  

 

Bàn Nguyên: “Không, nguyên thần càng mạnh thì bí lực luyện hoá được càng mạnh. Trong các bí lực mà cậu đã luyện hoá được thì có 12 loại cấp thần, 15 loại cấp huyền, còn lại đều là cao cấp”.  

 

Ngô Bình có vẻ ngạc nhiên: “Cấp thần mới là giỏi hả?”  

 

Bàn Nguyên: “Thiên tài giỏi nhất ở chỗ tôi chỉ luyện hoá được hai bí lực cao cấp và năm bí lực trung cấp thôi. Còn cậu luyện hoá được cả đống cao cấp rồi’.  

 

Ngô Bình: “Có bí lực rồi thì ta có thể tu luyện bí kỹ, chúng ta về thôi”.  

 

Bàn Nguyên: “Được”.  

 

Ngay sau đó, Ngô Bình đã quay trở lại vũ trụ Minh Cổ.  

 

Tiểu Minh: “Không ngờ cậu lại lĩnh ngộ được nhiều bí lực mạnh như thế, đúng là tôi không nhìn nhầm người mà”.  

 

Ngô Bình: “Giờ ta tu luyện các tiên khí được chưa?”  


 

Sau đó, anh đã rời khỏi hang động rồi quay về Huyền Minh Giáo.  

 

Lúc này, khí tức của anh đã khác trước rất nhiều.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.