Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy điểm số của Trình Vệ xong, tất cả mọi người đều ồ lên. So với hơn số điểm trước đó của Ngô Bình thì kết quả của Trình Vệ đúng là đáng kinh ngạc. Nhưng tuy mọi người ồ lên là vậy, song chẳng ai thấy ngạc nhiên cả, dẫu sao Trình Vệ cũng là tu sĩ cảnh giới Luyện Khí rồi, thành tích này của hắn ta cũng chỉ là đủ tiêu chuẩn thôi. So ra thì sức mạnh của Ngô Bình mới đáng được gọi là xuất sắc.  

 

Ngô Bình nhìn điểm số xong thì nới: “Tốt nhất anh đừng phí sức làm gì, không lát nữa càng thua thảm hơn đấy. Trước khi tôi ra tay, anh vẫn còn một cơ hội”.  

 

Trình Vệ  nhướn mày: “Sao, cơ hội gì cơ?”  

 

Ngô Bình: “Dập đầu xin lỗi Vân Thường, sau đó tự vả vào mặt mình 30 cái, như vậy thì tôi sẽ không truy cứu nữa”.  

 

Trình Vệ nổi giận rồi lạnh giọng nói: “Cậu tưởng mình là au hả! Ra tay đi, giờ tôi sẽ giết cậu luôn”.  



 

Mọi người ở xung quanh lập tức tản ra, sau đó hào hứng xem Ngô Bình và Trình Vệ. Ở Huyền Minh Giáo, đệ tử cấp thấp có thể khiêu chiến đệ tử cấp cao. Trình Vệ này cũng là đệ tử thân truyền, nhưng đã là đệ tử chân truyền cấp hai rồi nên có địa vị cao hơn Ngô Bình. Theo luật thì một khi Ngô Bình khiêu chiến thành công thì anh cũng sẽ trở thành đệ tử cấp hai.  

 

“Thú vị đấy, một thiên kiêu mới vào, một đệ tử chân truyền cấp hai, mọi người đoán xem phần thắng sẽ nghiêng về ai?”  

 

“Lúc trước thì tôi nghĩ Ngô Bình chắc chắn sẽ thua, nhưng giờ thì chịu rồi”.  

 

“Đúng thế, sức mạnh và tiềm lực của cậu ấy đều rất khủng, sức chịu đựng còn phá cả kỷ lục, khéo cậu ấy lại tạo nên kỳ tích đấy”.  

 

“Nhưng Trình Vệ đã là cảnh giới Luyện Khí rồi, chân lực trong người mạnh lắm, dù cảnh giới Tôi Thể có mạnh đến mấy thì cũng khó mà chống lại chân lực được”.  

 

Dưới sự theo dõi của mọi người, Ngô Bình thong thả đi tới đối diện Trình Vệ, khi còn cách hắn ta bảy bước, anh nói: “Trình Vệ, nếu anh có thể tiếp được ba chiêu của tôi thì coi như anh thắng”.  

 

Trình Vệ ngẩn ra, ba chiêu? Nhưng sau đó hắn ta đã nổi giận ngất trời: “Cậu đang sỉ nhục tôi đấy à?”  

 

Ngô Bình: “Thật ra tôi bảo ba chiêu là đánh giá cao anh rồi, chứ khéo anh còn chẳng đỡ nổi một chiêu của tôi đâu”.  

 

“Chết đi!”, Trình Vệ gầm lên, chân lực tuôn ra, đôi mắt bừng sát khí.  

 

Uỳnh!  

 

Đúng lúc này, mặt đất chợt rung chuyển, Ngô Bình bỗng xuất hiện bên cạnh Trình Vệ rồi tung một cú đấm, khi anh ra tay, linh khí tuôn trào với uy lực rất mạnh.  


 

Ngô Bình đi tới gần rồi lạnh lùng nói: “Đã phục chưa?”  

 

Trình Vệ hít sâu một hơi, cố mãi mới ngồi dậy được, sau đó ngẩng lên nhìn Ngô Bình rồi nói với vẻ chấn động: “Không thể nào! Sức như cậu mà là cảnh giới Tôi Thể ư!” 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.