Chương trước
Chương sau
 Anh mở cửa ra thì mới phát hiện Vân Thường đang đứng bên ngoài. Lúc này, mặt trời vừa ló dạng rồi chiếu tia nắng xuống mặt cô ấy, khiến dung nhan càng thêm tuyệt sắc.  

 

Ngô Bình không khỏi thấy nhộn nhạo, sau đó ôm lấy cô ấy vào lòng rồi kéo vào trong phòng, sau đó hất chân đóng cửa.  

 

Vân Thường hô lên, nhưng không hề có ý phản kháng, cô ấy dịu dàng nói: “Sư huynh, trời sáng rồi, tối em cho anh được không?”  

 

Ngô Bình ôm cô ấy rồi hỏi: “Tại sao phải chờ đến tối?”  

 

Vân Thường: “Anh đã tu hành một lèo ba ngày rồi, đến nay vừa hay là ngày đệ tử chân truyền khảo hạch”.  

 

Ngô Bình ngẩn ra hỏi: “Khảo hạch gì thế?”  



 

Vân Thường: “Đệ tử chân truyền cũng có các ngưỡng mà, bắt đầu tính từ thời gian gia nhập môn phái, cách một thời gian phái tiến bộ một lần, không thì sẽ bị loại ra khỏi hàng đệ tử chân truyền. Tuy sư huynh là đệ tử thân truyền, nhưng cũng ở trong hàng đệ tử chân truyền, vì thế vẫn phải tham gia khảo hạch”.  

 

Ngô Bình: “Anh gia nhập môn phái bao lâu rồi nhỉ?”  

 

Vân Thường: “Anh quên rồi à? Khi em đi đăng ký với anh, anh bảo đã gia nhập được hơn hai tháng rồi mà, hơn nữa khi anh bái sư thì đã ở cảnh giới Tôi Thể rồi. Bây giờ cách lúc đó cũng khoảng ba tháng, theo tiêu chuẩn của của đệ tử chân truyền thì anh buộc phải đạt đến tầng thứ sáu cảnh giới Tôi Thể rồi”.  

 

Ngô Bình: “Tầng thứ sáu Tôi Thể ư? Anh cũng vừa tới đó”.  

 

Vân Thường: “Tuy anh đã đạt đến tầng ấy rồi, nhưng kiểm tra của tầng này cũng khó lắm. Hơn nữa, hôm nay là ngày mồng bảy, chắc sẽ có đệ tử khiếu chiến sư huynh đấy”.  

 

Ngô Bình nghĩ đến người tên là Trương Siêu, sau đó cười lạnh một tiếng: “Khiêu chiến anh á? Tốt thôi, anh đang muốn thả lỏng gân cốt chút đây”.  

 

Vân Thường: “Sư huynh đừng chủ quan, Trương Siêu này gần đây lên như diều gặp gió, hơn nữa tu vi cũng đã đến tầng thứ bảy Tôi Thể rồi”.  

 

Tầng thứ bảy của Tôi Thể là Tiểu Luyện Hình, thể chất của tu sĩ ở cảnh giới này tu luyện khá theo hệ thống, thực lực cũng vượt xa tu sĩ ở cảnh giới Luyện Khiếu.  

 

Ngô Bình thờ ơ nói: “Vân Thường, em có tin anh có thể đánh bại mười tên như hắn bằng một tay không?”  

 

Vân Thường ngẩn ra rồi phì cười: “Em tin”.  

 

Ngô Bình: “Đi thôi, đi tham gia khảo hạch của đệ tử chân truyền nào”.  

 

“Vâng!”  

 

Hai người đi tới quảng trường diễn ra khảo hạch của đệ tử chân truyền, lúc này các đệ tử chân truyền đều đang tụm năm tụm ba ở đây, có ba dụng cụ kiểm tra đặt giữa quảng trường. Mọi người đều đứng kín cạnh các dụng cụ kiểm tra, ai kiểm tra xong cũng được các đệ tử khác vây quanh để hỏi thăm, có người chê cười, có người tán thưởng.  

 

Vân Thường: “Sư huynh, khảo hạch ở cảnh giới Tôi Thể gồm các phần là thể chất, sức mạnh, tiềm lực. Anh ở tầng thứ sáu thì cũng phải đạt điểm tiêu chuẩn ở mỗi vòng thì mới qua được”.  

 

Họ đang nói chuyện thì chợt có người ở phía sau lên tiếng: “Vân sư muội, mấy ngày qua không thấy em đâu, ra là em tìm thấy người thương rồi”.  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.