Anh mở cửa ra thì mới phát hiện Vân Thường đang đứng bên ngoài. Lúc này, mặt trời vừa ló dạng rồi chiếu tia nắng xuống mặt cô ấy, khiến dung nhan càng thêm tuyệt sắc.
Ngô Bình không khỏi thấy nhộn nhạo, sau đó ôm lấy cô ấy vào lòng rồi kéo vào trong phòng, sau đó hất chân đóng cửa.
Vân Thường hô lên, nhưng không hề có ý phản kháng, cô ấy dịu dàng nói: “Sư huynh, trời sáng rồi, tối em cho anh được không?”
Ngô Bình ôm cô ấy rồi hỏi: “Tại sao phải chờ đến tối?”
Vân Thường: “Anh đã tu hành một lèo ba ngày rồi, đến nay vừa hay là ngày đệ tử chân truyền khảo hạch”.
Ngô Bình ngẩn ra hỏi: “Khảo hạch gì thế?”
Vân Thường: “Đệ tử chân truyền cũng có các ngưỡng mà, bắt đầu tính từ thời gian gia nhập môn phái, cách một thời gian phái tiến bộ một lần, không thì sẽ bị loại ra khỏi hàng đệ tử chân truyền. Tuy sư huynh là đệ tử thân truyền, nhưng cũng ở trong hàng đệ tử chân truyền, vì thế vẫn phải tham gia khảo hạch”.
Ngô Bình: “Anh gia nhập môn phái bao lâu rồi nhỉ?”
Vân Thường: “Anh quên rồi à? Khi em đi đăng ký với anh, anh bảo đã gia nhập được hơn hai tháng rồi mà, hơn nữa khi anh bái sư thì đã ở cảnh giới Tôi Thể rồi. Bây giờ cách lúc đó cũng khoảng ba tháng, theo tiêu chuẩn của của đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656863/chuong-5009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.