Lý Dược Sư vui mừng: “Cảm ơn bố”.
Ngô Bình nhìn con trai cả Lý Dược Sư, nói: “Đỉnh Nhi, con là anh trai, cũng là thái tử, mấy ngày này bố phải nhanh chóng nâng cao tu vi cho con, gia tăng kinh nghiệm cho con. Đợi khi thời cơ chín mùi, sẽ để con kế thừa vị trí hoàng đế Thiên Võ”.
Lý Dược Sư giật mình: “Bố, giờ bố đang khỏe mạnh, tại sao lại muốn truyền ngôi cho con?”
Ngô Bình: “Vì bố phải đến một nơi rất xa để đột phá. Nước không thể một ngày không có vua, bố phải có kế hoạch sớm”.
Sau đó, anh nhìn sang mấy người Lý Tinh Kiếm: “Các con đều đồng ý ủng hộ Dược Sư chứ?”
Lý Dật cười, nói: “Đương nhiên là chúng con ủng hộ anh cả rồi, làm hoàng đế là chuyện vất vả”.
Lý Tinh Kiếm nói: “Đúng thế, làm hoàng đế vất vả thế cơ mà”.
Ngô Bình: “Vất vả thì đương nhiên rồi, nhưng bắt buộc phải có người gánh vác”.
Nhậm San San: “Đỉnh Nhi, chúng tôi ủng hộ cậu”.
Hỏa Phượng Nhi cười hehe: “Đúng thế, Đỉnh Nhi, anh phải cố gắng đấy”.
Lý Nguyên Tượng: “Không sai, chúng con đều ủng hộ Dược Sư”.
Ngô Bình rất hài lòng, nói: “Nếu bố không có mặt, các con nhất định phải đoàn kết, đồng sức đồng lòng, như vậy thì dù cho có gặp phải kẻ địch lớn mạnh thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656819/chuong-4965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.