Chương trước
Chương sau
 Ngô Bình: “Đạo Cảnh tầng chín! Vũ trụ chính như thế chỉ sợ mạnh hơn vũ trụ Chấn Đán gấp cả ngàn lần”.  

 

Khưu Hóa Long: “Anh có biết nguyên nhân thật sự tôi đến vũ trụ Chấn Đán là gì không?”  

 

Ngô Bình hỏi: “Lẽ nào không phải là tiêu diệt vũ trụ Chấn Đán sao?”  



 

Khưu Hóa Long: “Nói là muốn hấp thu nó cũng không sai. Tôi biết tư chất của mình rất bình thường, muốn đột phá thì phải dùng đến cách đặc biệt. Cảnh giới Thái Hư được cường giả Thần Thông lập ra, nếu tôi lấy mất năng lượng ở đây, thì có thể có một phần bản lĩnh của cường giả Thần Thông. Cũng với đạo lý đó, nếu tôi đi vào thế giới tinh thần do cường giả Đạo Cảnh để cướp đoạt, cắn nuốt, tôi cũng có thể có được một phần bản lĩnh của cường giả Đạo Cảnh”.  

 

Ngô Bình: “Thì ra là thế, xem ra không ít người cũng làm giống cẫu”.  



 

Khưu Hóa Long: “Đúng thế, có rất nhiều, tôi biết có đến bốn năm người. Tôi nói những điều này là vì muốn nói với anh rằng nếu anh có thể đi vào những vũ trụ lớn mạnh đó để tu luyện, anh sẽ có được thực lực mạnh mà trước nay chưa từng có. Nhất là Đại Ngũ Hành Giới, kết cấu và thời tiết ở đó đã gần như vũ trụ chính. Vài sinh linh lớn mạnh trong đó thậm chí có thể dễ dàng đi lại giữa thực hư. Ở Đại Ngũ Hành Giới, họ là tu vi tối thượng nhất, đến vũ trụ chính, một khi đã thích nghi với môi trường ở đó, họ lại càng là sự tồn tại giống như Thần Minh”.  

 

Ngô Bình: “Nhưng người như thế không nhiều đâu nhỉ?”  

 

“Đương nhiên là cực kỳ hiếm thấy, chỉ có vài người có thể làm được”, hắn nói tiếp: “Nhưng tôi lại không khuyên anh đi tìm Đại Ngũ Hành Giới ngay, bây giờ việc anh phải làm là luyện hóa vũ trụ Chấn Đán, trở thành chủ nhân của vũ trụ”.  

 

Ngô Bình: “Chủ nhân của vũ trụ?”  

 

“Đúng thế, trở thành người mạnh nhất trong vũ trụ Chấn Đán. Như thế anh sẽ có sức mạnh tương đương với sức mạnh của cả vũ trụ Chấn Đán, đồng thời lấy nó làm chỗ dựa để hấp thụ năng lượng của vũ trụ chính, tăng cường sức mạnh của mình. Đến lúc đó, anh mới có tư cách đi vào Đại Ngũ Hành Giới, dù sao cảnh giới Thần Thông và Đạo Cảnh cũng cách nhau cả mười tám ngàn dặm. Nếu anh quá yếu, có thể sẽ bị tiêu diệt ngay khi đi vào đó”.  

 

“À phải rồi, trong Đại Ngũ Hành Giới có vài nơi là nằm giữa hư và thực, thậm chí có một số nơi có cảnh giới Thực, cho nên tu sĩ ở vũ trụ chính thường xuyên vào Đại Ngũ Hành Giới để thăm dò và tìm tài nguyên tu luyện”.  

 

Ngô Bình: “Nói như thế thì Đạo Cảnh tầng chín là tu vi cao nhất của vũ trụ chính?”  

 

Khưu Hóa Long: “Dù sao tu vi mạnh nhất mà lịch sử ghi chép lại thì cũng chỉ mới đạt đến Đạo Cảnh tầng chín, có lẽ có người đạt đến tầng mười nhưng không ai biết”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Khưu Hóa Long, tạm thời tôi sẽ thả cậu đi. Nhưng cậu vẫn không thể rời khỏi vũ trụ Chấn Đán, tôi sẽ cho cậu vào vũ trụ của tôi để hồi phục”.  

 

Khưu Hóa Long mừng rỡ: “Cảm ơn”.  

 

Vừa dứt lời, Ngô Bình đã chặt đứt dây xích, Khưu Hóa Long lập tức thu nhỏ người lại, biến thành một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi.  

 

“Ồ, thế giờ không thể gọi cậu nữa rồi!”  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.