Người kia thở dài rồi nói: “Tôi sẽ không giúp Đại Thiên Tôn nữa, cậu Lý, hi vọng sau này sẽ có cơ hội tỉ thí với cậu”.
Ngô Bình: “Nói dễ nghe hơn rồi đấy, xin hỏi đại danh”.
Người kia: “Tôi là Tả Linh Không”.
Ngô Bình: “Ông Tả, không tiễn nhé”.
Tả Linh Không chắp tay rồi bay mất.
Tả Linh Không đi rồi, người của đế quốc Thiên Đỉnh đều ngẩn ra, họ đã nghe rõ cuộc trò chuyện của Ngô Bình và Tả Linh Không nên cũng biết Ngô Bình là cường giả chín kỷ nguyên rồi, vậy giờ còn đánh đấm gì nữa?
Lúc này, khí tức của Ngô Bình khiến những người khác không thể thở nổi, anh lạnh giọng nói: “Đế quốc Thiên Đỉnh rút mau, không thì ta sẽ cho các ngươi hết đường về”.
Không ai dám nghi ngờ thực lực của cường giả chín kỷ nguyên, anh nói được thì sẽ làm được. Các tướng sĩ của đế quốc Thiên Đỉnh đã mất hết ý chí chiến đấu, ai nấy đều quỳ xuống.
Có người còn nói: “Tiểu nhân hàng phục, xin bệ hạ tha mạng”.
Có một thì sẽ có hai, đến đại thần quan trọng bên cạnh Thiên Đỉnh Đại Đế cũng quỳ xuống xin tha, không hề quan tâm đến hoàng đế của mình nữa.
Thiên Đỉnh Đại Đế nhăn nhó mặt mày vì biết mình đã thất thế, Ngô Bình quá mạnh và tiến bộ quá mạnh.
Thiên Đỉnh Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656798/chuong-4944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.