Chương trước
Chương sau
 Người kia thở dài rồi nói: “Tôi sẽ không giúp Đại Thiên Tôn nữa, cậu Lý, hi vọng sau này sẽ có cơ hội tỉ thí với cậu”.  

 

Ngô Bình: “Nói dễ nghe hơn rồi đấy, xin hỏi đại danh”.  

 

Người kia: “Tôi là Tả Linh Không”.  

 

Ngô Bình: “Ông Tả, không tiễn nhé”.  



 

Tả Linh Không chắp tay rồi bay mất.  

 

Tả Linh Không đi rồi, người của đế quốc Thiên Đỉnh đều ngẩn ra, họ đã nghe rõ cuộc trò chuyện của Ngô Bình và Tả Linh Không nên cũng biết Ngô Bình là cường giả chín kỷ nguyên rồi, vậy giờ còn đánh đấm gì nữa?  

 



Lúc này, khí tức của Ngô Bình khiến những người khác không thể thở nổi, anh lạnh giọng nói: “Đế quốc Thiên Đỉnh rút mau, không thì ta sẽ cho các ngươi hết đường về”.  

 

Không ai dám nghi ngờ thực lực của cường giả chín kỷ nguyên, anh nói được thì sẽ làm được. Các tướng sĩ của đế quốc Thiên Đỉnh đã mất hết ý chí chiến đấu, ai nấy đều quỳ xuống.  

 

Có người còn nói: “Tiểu nhân hàng phục, xin bệ hạ tha mạng”.  

 

Có một thì sẽ có hai, đến đại thần quan trọng bên cạnh Thiên Đỉnh Đại Đế cũng quỳ xuống xin tha, không hề quan tâm đến hoàng đế của mình nữa.

Thiên Đỉnh Đại Đế nhăn nhó mặt mày vì biết mình đã thất thế, Ngô Bình quá mạnh và tiến bộ quá mạnh.  

 

Thiên Đỉnh Đại Đế thở dài rồi nói: “Thiên Võ Đại Đế, hi vọng cậu cho tôi một ngày để thu dọn và dẫn người nhà rời khỏi đây”.  

 

Ngô Bình: “Được, tôi cho anh nửa ngày, anh có thể dẫn người trong cung đi, nhưng của cải thì phải để hết lại”.  

 

Thiên Đỉnh Đại Đế cắn răng nói: “Được”.  

 

Sau đó, Tư Không Vũ đã dẫn binh vào hoàng cung, Thiên Đỉnh Đại Đế chỉ đành dẫn các phi tử cùng con cái của mình rời đi dưới sự dám sát của nhóm Tư Không Vũ, còn của cải thì phải để lại hết.  

 

Từ đó, đế quốc Thiên Võ đã thống nhất toàn bộ đại lục Hồng Hoang, đây là lần đầu tiên trong lịch sử có một thế lực chiếm lĩnh được hết đại lục Hồng Hoang.  

 

Để khống chế toàn bộ đế quốc Thiên Đỉnh thì vẫn cần thêm một chút thời gian, khi Thiên Đỉnh Đại Đế dẫn người nhà quay về tiên đình, Ngô Bình biết thời khắc nguy hiểm thật sự mới vừa bắt đầu, vì đứng sau lưng Thiên Đỉnh Đại Đế là Đại Thiên Tôn.  

 

Sau khi chiếm được đế quốc Thiên Đỉnh, việc đầu tiên Ngô Bình làm là dùng mọi phép thần thông để di chuyển thiên cung vào trong thiên đình.  

 

Thiên cung này vốn là một phần của thiên đình, ngày xưa vì một vài lý do nên mới lưu lạc bên ngoài. Giờ thiên cung quay về, thiên đình cũng coi như đã hoàn chỉnh.  

 

Trong thiên đình có rất nhiều thời không, hầu hết đều cần Ngô Bình đến tìm kiếm, đây cũng là kho báu chân quý nhất mà Thiên Thánh đời trước đã để lại cho anh.  

 

Nhưng giờ anh chưa phải Thiên đế, vì làm Thiên đế không hề dễ chút noà, cần phải trải qua thiên kiếp và nhiều lần luân hồi, mà đây là một quá trình rất rườm rà.  

 

Sau khi được sắc phong, Núi thần đã hiện chân thân và dần đáp xuống thiên đình, sau đó trở thành đỉnh núi trấn áp vận khí của thiên đình.  

 

Ngô Bình đã khống chế được cả đại lục Hồng Hoang, điều này có nghĩa là anh có thể bồi dưỡng rất nhiều thiên tài cho đại lục. Thái Thanh Tiên Tông và học viện Vạn Đạo cũng bắt đầu chiêu sinh để bồi dưỡng nhân tài, đồng thời khôi phục nguyên khí cho dân chúng trong thiên hạ để giảm bớt gánh nặng và tăng dân số cho họ.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.