Chương trước
Chương sau
Lúc này, thủ lĩnh của một bộ lạc chợt cao giọng nói: “Bộ lạc Sơn Quỷ tôi đông ý hàng phục đế quốc Thiên Võ”.  

 

“Bộ tộc Khôi Thiên của tôi cũng đồng ý hàng phục đế quốc Thiên Võ”.  

 

“Bộ lạc Đông Thú tôi cũng thế”.  

 



Thủ lĩnh của các bộ lạc đều đồng loạt lên tiếng tuyết bố sẽ gia nhập đế quốc Thiên Võ và trở thành một phần của đế quốc.  

 

Ngô Bình cười nói: “Tốt, mời các vị vào trong nói chuyện”, sau đó, anh đã bảo Kỷ Nhược Phi sai người mở cổng.  

 

Việc tiếp theo đó thì khá thuận lợi, Ngô Bình lệnh cho các quan thần tiếp nhận các bộ lạc và phong chức tước cho họ.  



 

Vì thế, việc ở Biên Hoang đã ổn định, Ngô Bình bảo Kỷ Nhược Phi ở lại đây tiếp tục trấn thủ nói này, còn mình thì về hoàng cung.  

 

Anh phải quay về vì cuối cùng thì Đại Thiên Tôn cũng có hành động rồi. Nội gián của bên anh báo về rằng đế quốc Thiên Đỉnh đột nhiên tập trung rất nhiều binh mã, hơn nữa còn là binh mã từ chiến trường trở về, họ rất giỏi đánh đấm, thực lực thì khỏi phải bàn.  

 

Ngô Bình lập tức triệu tập các đại thần đến để nghe kế sách của họ.  

 

Một đại thần nói: “Bệ hạ, đế quốc Thiên Đỉnh đột nhiên tập trung nhiều binh lực như vậy chắc chắn đang âm mưu giành lại lãnh thổ đã mất, trận giao tranh giữa hai nước khó mà tránh khỏi”.  

 

Một đại thần khác nói: “Bệ hạ, thần lại nghĩ đại kiếm vẫn đang diễn ra nên chắc đế quốc Thiên Đỉnh không dám ra tay với mình đâu ạ”.  

 

Các đại thần mỗi người một ý, Ngô Bình lắng nghe và tổng hợp rồi nói: “Trước mắt, đế quốc Thiên Đỉnh có tấn công mình hay không không quan trọng, điều đáng lo là phải bảo vệ an toàn cho người dân, các khanh hãy cố gắng, hoá thân của trẫm đã có mặt ở mọi nơi rồi”.  

 

Thật ra không cần Ngô Bình giám sát thì các quan thần bên dưới cũng đảm đương rất tốt công việc của mình, ai cũng đều cố gắng hết sức. Dẫu sao họ đều muốn nhận được công đức của Thiên Tiên Giới và Kim Tiên Giới để đổi lấy tài nguyên.  

 

Dưới sự trị vì của Ngô Bình, đại lục Hồng Hoang dần ổn định trở lại, dân chúng cũng vượt qua được khó khăn và hồi phục lại cuộc sống bình thường như xưa.  

 

Mấy ngày tiếp theo, Ngô Bình vừa hấp thu linh khí của vũ trụ chính, vừa lĩnh hội trật tự đại đạo trong đó.  

 

Hôm nay, anh đã kết hợp với lĩnh ngộ từ trong linh khí để sáng tạo ra một trật tự mới, đó là trật tự Nhân đạo, Đại Đạo Nhân đạo chí tôn.  

 

Bây giờ, Đại Đạo chí tôn trong vũ trụ đã tăng lên thành 46 Đại Đạo.  

 

Đại Đạo Nhân tộc vừa xuất hiện, tu sĩ tu luyện Chân Nhân thái cổ đều có thể nhận được hỗ trợ từ Đại Đạo này.  

 

Sau nhiều ngày tháng, cuối cùng cũng có người nâng số lượng Đại Đạo chí tôn lên thành 46, chuyện này đã gây chấn động thiên hạ và thu hút sự chú ý của rất nhiều người.  

 


Lục Thiên Tường đang chờ trong phòng sách, thấy Ngô Bình đến,a nh ta vội đứng dậy hành lễ: “Tham kiến Thiên Thánh!”  

 

Ngô Bình: “Đừng đa lễ, anh Lục, có phải anh đã tra ra được người đứng sau rồi không?”  

Lục Thiên Tường gật đầu: “Tôi đã đi hỏi không ít bộ lạc, cuối cùng đã tra ra được thân phận của người đó. Người này là Hoàng thái tử của đế quốc Thiên Đỉnh, để gây nhiễu loạn Thiên Võ, hắn đã giở trò để khống chế thủ lĩnh của các bô lạc, khiến họ hùa nhau tấn công Thần Võ Quan”. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.