Chương trước
Chương sau
Ngô Bình nghiến răng, quyết không khuất phục, vũ trụ trong cơ thể anh bỗng sáng bừng lên. Anh vừa chống chọi lại hiệu ứng tiêu cực này, vừa dùng năng lực nhìn thấu vạn vật để quan sát.  

 

Nhờ đó, anh đã nhìn ra hai mươi bốn hình ảnh này thuộc về một bức ảnh hoàn chỉnh. Nhưng thông tin của bức ảnh này quá phức tạp, nhiều đến nỗi hạt châu không thể ghi lại toàn bộ mà chỉ có thể chia thành hai mươi bốn phần và ghi lại riêng lẻ.   

 

Thế là Ngô Bình bắt đầu ghi lại hai mươi bốn hình ảnh theo trình tự trong vũ trụ của mình. Ghi lại hình đầu tiên còn khá dễ, đến hình thứ hai đã khó hơn nhiều, mà càng về sau lại càng khó.  

 



Khi Ngô Bình ghi đến hình thứ hai mươi hai, tất cả lỗ chân lông của anh đều chảy máu, trong mắt và tai cũng không ngừng có máu thấm ra.  

 

Ngoài cửa, Lục Thiên Tường nhìn thấy cảnh tượng này bèn thở dài, lẩm bẩm nói: “Không biết anh có thể nhìn thấy toàn bộ hay không!”  

 

Cậu trai cũng quay lại, đứng ở đằng sau anh: “Anh ba, liệu anh ta có thành công không?”  



 

Lục Thiên Tường đáp: “Có thể kiên trì lâu như vậy đã là hiếm thấy rồi. Anh chỉ sợ anh ta không biết lượng sức mà thử ghép hình lại”.  

 

Cậu trai cả kinh: “Ghép lại ư? Không thể nào! Tổ tiên từng nói, trừ phi là sự tồn tại của vũ trụ chính, bằng không sẽ không có bất kỳ tu sĩ nào làm được!”  

 

Lúc này, Ngô Bình đã bắt đầu ghi lại hình thứ hai mươi ba. Bức này rất khó, Ngô Bình cảm thấy ngay cả xương cốt của mình cũng kêu răng rắc, não bộ đau dữ dội. Nếu không nhờ anh sở hữu sức mạnh ý chí siêu phàm thì chắc chắn bây giờ đã kêu gào thảm thương.  

 

Ghi xong hình thứ hai mươi ba, anh không dừng lại, tiếp tục ghi chép hình thứ hai mươi bốn.  

 

Bước này càng khó, bề mặt cơ thể anh bắt đầu xuất hiện hiện tượng nổ mạnh, khiến da thịt đều nứt toác, mạch máu, thần kinh, xương, cơ bắp, lần lượt bị tổn thương nặng nề.  

 

Nhưng lúc này có thể nhận ra sức sống của Ngô Bình lớn đến mức nào. Toàn bộ lực sinh mệnh mà anh hấp thụ trước đây đều được sử dụng vào giây phút này, cơ thể vừa bị huỷ hoại vừa nhanh chóng hồi phục. Hơn nữa, nơi mới được phục hồi cũng được cải thiện, về cơ bản có thể thích ứng với sức ép mà anh đang phải gánh chịu.  

 

Chẳng mấy chốc, cơ thể của anh lại sinh trưởng thêm lần nữa. Lúc này, anh mới khắc hoạ được hình thứ hai mươi bốn.  

 

Khi hai mươi bốn hình ảnh xuất hiện trong vũ trụ của Ngô Bình, vũ trụ hơi chấn động. Trong hư không, hai mươi bốn cột ánh sáng cực kỳ to chiếu xuống. Năng lượng mà những cột ánh sáng này mang lại khác hẳn với năng lượng do vật tổ mang lại. Chúng không chỉ không bị pha loãng mà còn chứa đựng càng nhiều thông tin!  

 

Một lượng lớn năng lượng này rót vào vũ trụ của Ngô Bình, thắp sáng những ngôi sao còn lại, khiến cả vũ trụ sáng rực lên.  

 

Những năng lượng từ vũ trụ chính này cực kỳ mạnh mẽ và chứa đựng rất nhiều thông tin. Lượng thông tin này đã giúp Ngô Bình rất nhiều trong việc tìm hiểu về vũ trụ chính.  

 

Khi Ngô Bình vẽ ra hai mươi bốn hình ảnh kia, ánh sáng trong hạt châu cũng biến mất.  

 

Nhìn thấy cảnh này, Lục Thiên Tường lộ vẻ hiếu kỳ, lớn giọng hỏi: “Thiên Thánh đã lĩnh ngộ được mấy bức hình?”  

 


Ngô Bình gật đầu nói: “Ở đây quả nhiên chứa đựng chí đạo”.  

 

Lục Thiên Tường cười bảo: “Thiên Thánh, tôi đã sai người thết tiệc rồi. Đến lúc ấy, những cô gái xinh đẹp nhất của nhà họ Lục sẽ có mặt. Nếu anh ưng ý ai thì có thể thu nhận họ”.  

Ngô Bình vội xua tay: “Chuyện này để sau đi. Tôi muốn đi xem nơi trấn áp ác quỷ trước”. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.