Chương trước
Chương sau
Nói đến đây, Kỷ Nhược Phi như chợt nghĩ đến điều gì đó và nói: "Nhân tiện, có một ông cụ ở đây. Khi còn trẻ, ông ấy đã bị bắt và sống ở những bộ lạc đó hơn mười năm nên hiểu biết về những bộ lạc đó hơn những người khác rất nhiều".  

 

Ngô Bình: "Ồ, gọi ông ấy tới đây đi”.  

 

Chẳng mấy chốc, một ông già ngoài tám mươi được đưa đến trước mặt Ngô Bình.  Ông già này không có tu vi nhưng biết rất nhiều về các bộ lạc ở biên giới nên được ở lại đây và chu cấp rất nhiều tiền mỗi tháng.  



 

Ông lão thấy Ngô Bình là nhân vật tầm cỡ nên bước lên phía trước hành lễ vô cùng cung kính.  

 



Ngô Bình bảo ông lão ngồi xuống, cười hỏi: "Tên cụ là gì?"  

 

Ông lão: "Tôi không có họ, khi còn trẻ người ta gọi tôi là Thạch Đầu. Bây giờ già rồi, mọi người lại gọi tôi là lão Thạch Đầu”.  

 

Ngô Bình: “Lão Thạch Đầu, nghe nói ông từng sống ở ngoài đó. Có thể nói cho tôi biết tình hình ở đó không?”  

 

Lão Thạch Đầu gật đầu: "Tôi sẽ trả lời bất cứ câu hỏi nào của cậu”.  

 

Ngô Bình bèn sai người bưng đồ ăn và rượu lên, vừa uống rượu vừa trò chuyện với lão Thạch Đầu.  

 

Lão Thạch Đầu đã sống ở đó hơn mười năm và đã đến nhiều bộ lạc. Tại mảnh đất cằn cỗi này, các bộ tộc bình thường duy trì hòa bình. Qua nhiều năm, các bộ tộc lớn nhỏ đều đã thông qua con đường hôn nhân và buôn bán để đạt đến sự cân bằng nhất định, xung đột rất ít khi xảy ra.  

 

Ông ta nói vật tổ của bộ tộc rất thần bí. Họ dùng nó để giao tiếp với lực lượng mạnh mẽ của một thời không khác. Đây là một phương thức mượn ngoại lực do tổ tiên họ vô tình phát hiện ra.  

 

Lão Thạch Đầu nói rằng hầu như tất cả các bộ lạc ở đây đều có vật tổ của riêng họ. Vật tổ có thể ban cho họ sức mạnh vô hạn nhưng sức mạnh thể chất con người có thể chịu đựng được là có hạn. Cho nên, các bộ tộc người chỉ có thể thu được một phần nhỏ sức mạnh. Tất nhiên, một số người có tài năng phi thường sẽ có được nhiều sức mạnh hơn và từ đó trở thành những người mạnh nhất trong bộ tộc. Những người này thường trở thành thủ lĩnh của họ.  

 

Ngoài ra, những người trong bộ lạc cũng đã phát triển một hệ thống các phương pháp tu luyện để cải thiện thể chất và tiềm năng của họ nhằm hấp thụ được nhiều sức mạnh hơn.

Ngô Bình hỏi lão Thạch Đầu: "Trong bộ lạc, mọi người đều có thể sử dụng sức mạnh của vật tổ sao?"  

 


Lão Thạch Đầu gật đầu: “Kỳ thực hiện tại tôi vẫn có thể sử dụng sức mạnh của vật tổ, nhưng tôi thuộc số đông nên sức mạnh có thể sử dụng rất yếu. Tuy nhiên, dù là như vậy nhưng một khi mượn được sức mạnh của vật tổ thì chục thanh niên cũng không thể đến gần tôi”.  

 

Ngô Bình cười nói: "Có thể cho tôi xem vật tổ trên người ông không?"  

Lão Thạch Đầu cười đáp: "Được, vậy xin đừng chê cười”. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.