Chương trước
Chương sau
 “Tông chủ đang bận việc, chúng tôi sẽ tiếp đón thầy luyện đan này trước”, một tu sĩ nói.  

 

Ngô Bình chán nả rồi nói với Ngô Bình: “Sư phụ, họ là năm đại trưởng lão của Long Hổ Tông”.  

 

Ngô Bình chỉ gật đầu chứ không nói gì.  

 

Trưởng lão kia nói tiếp: “Xin hỏi đại danh của tiên sinh”.  



 

Ngô Bình: “Tôi họ Ngô tên Bình”.  

 

Trưởng lão kia gật đầu: “Nghe Hà Hoan kể tiên sinh đã luyện chế một viên Huyền Võ Thần Đan đúng không?”  

 



Ngô Bình: “Đúng, tôi đã luyện được ba viên”.  

 

Người kia: “Một thầy luyện đan có thể luyện chế Huyền Võ Thần Đan mà chịu đến một môn phái bốn sao như Long Hổ Tông chúng tôi thì đúng là hiếm thấy”.  

 

Ngô Bình từng nghe người ở đây kể các môn phái sẽ được chia theo sao, cấp thấp nhất là một sao, cao nhất là mười sao.  

 

Sự chênh lệch giữa thế lực một sao và hai sao là mười lần, trong đó tuy môn phái cấp bốn sao không yếu, nhưng cũng chưa quá mạnh.  

 

Thầy luyện đan có thể luyện chế Huyền Võ Thần Đan như Ngô Bình có thể đến môn phái sáu hay thậm chí là bảy sao, chứ không cần phải đến một nơi nhỏ bé như Long Hổ Tông.  

 

Cũng chính vì ly do đó nên năm vị trưởng lão này cùng tông chủ mới nghi ngờ Ngô Bình, họ đều cho rằng anh là lừa đảo.  

 

Ngô Bình: “Đương nhiên tôi không quá coi trọng Long Hổ Tông, tôi đến đây là vì quen biết Hà Hoan thôi, ngoài ra còn vì vườn thuốc của các người nữa. Nếu các người nghi ngờ tôi thì tôi xin phép luôn”.  

 

Nói đi là đi, lập tức bay ra ngoài. Cùng lúc đó, cũng phóng khí tức của tầng thứ năm Võ Đạo ra.  

 

“Cường giả cảnh giới Võ Đạo”, năm vị trưởng lão kinh ngạc, lập tức nhận ra mình vừa để mất một thầy luyện đan tài giỏi nên ai nấy đều hoảng loạn rồi đứng dậy đuổi theo.

Đột nhiên có một bóng người bay lên đầu rồi dừng trước mặt Ngô Bình, ông ấy chắp tay rồi cười nói: “Đại sư Ngô, đắc tội rồi. Tại hạ là Hà Thái - tông chủ của Long Hổ Tông”.  

 

Ngô Bình thờ ơ nói: “Ông định cản đường tôi à?”  

 

Hà Thái: “Không dám! Tuy Long Hổ Tông chúng tôi chỉ là môn phái bón sao, nhưng cách đây không lâu đã có được một vườn thuốc thượng cổ, đại sư có muốn tới đó tham quan không?”  

 

Ngô Bình trầm ngâm rồi nói: “Nếu tông chủ đã mời nhiệt tình như vậy thì tôi đồng ý”.  

 

Hà Thái mời Ngô Bình quay lại cung điện rồi lấy một chiếc nhẫn màu đồng ra: “Đại sư Ngô, vườn thuốc nằm trong không gian của chiếc nhẫn này”.  

 

Ngô Bình: “Chủ nhân của nhẫn là ai?”  

 

Hà Thái: “Là một thầy luyện đan thời thượng cổ, đại đệ tử của sư tổ luyện đan. Thế giới bên trong này có quy luật vô cùng hoàn hảo, đã phong ấn rất nhiều dược liệu ở trong. Sau khi có được nó, tôi chẳng dám nói với ai, chỉ sai người đi khăp nơi tìm thầy luyện đan, đồng thời cũng mong mình có thể bồi dưỡng ra một tốp thầy luyện đan để trưng dụng các dược liệu này”.  


 

Hà Thái cười nói: “Đương nhiên”, hai người cùng sóng vài đi vào.  

 

Khi họ biến mất, Hà Hoàn cũng định vào theo, nhưng đã bị mấy vị trưởng lão cản lại. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.