Nhìn thoáng qua bàn tay khổng lồ cao mấy chục mét, Ngô Bình cũng lười nói nhiều bèn đánh một quyền, luồng khí tức khủng khiếp lao ra từ nắm đấm rồi ngưng tụ thành một nắm đấm khổng lồ có đường kính mười mấy mét, đánh thẳng vào cánh cổng khiến nó tan tác.
Một tiếng động cực lớn vang lên, cát bụi bay tứ tung, Ngô Bình nhảy lên không trung rồi đi vào Tứ Anh Trại.
Dương Thế Chân ngơ ngác, Võ Hồn tầng sáu mạnh thế sao? Ông ta vội vàng dẫn người đi vào theo.
Nhưng lại nghe được tiếng đao kiếm vang lên ở bên trong, sau đó là tiếng hét thảm thiết của một đám người. Đến khi họ chạy vào trong sơn trại đã nhìn thấy năm mươi mấy người nằm dưới đất, đều đã ngất.
Cơ thể Ngô Bình lơ lửng giữa không trung, cao giọng nói: “Tứ Anh gì đó mau ra đây cho tôi”.
Bốn bóng người bay lên không trung rồi dừng lại đối diện Ngô Bình, dung mạo của bốn người này khác nhau, đều ở tuổi trung niên, một người trong đó tức giận nói: “Nếu các người dám cả gan dẫn theo hắn đánh phá cổng Tứ Anh Trại của tôi thì các người đều phải chết”.
Ông ta vung tay lên, cả trăm võ giả lao ra từ phía sau, khí tức khá mạnh. Đám người này đều là sức mạnh của Tứ Anh Trại.
Ngô Bình nắm chặt kiếm Thương Huyền, bật cười, anh vung tay lên xuất ra một kiếm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656736/chuong-4882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.