Chương trước
Chương sau
 Sở Trường Canh nghĩ: “Ít nhất cũng phải võ mạch bạc, Tôi Thể tầng chín. Nếu con có thể đạt tới mức đó thì họ sẽ toàn lực bồi dưỡng con”.  

 

Ngô Bình: “Vậy ông chuẩn bị khảo hạch võ mạch hoàng kim đi!”  

 

Sở Trường Canh run lên: “Con là võ mạch hoàng kim?”  

 



Ông ta không thể không giật mình, dù sao thì trong nước, võ mạch hoàng kim cũng chỉ có một. Người đó đang là đại tướng quân hộ quốc, ngay cả quốc vương cũng biến thành con rối bù nhìn cho người này, người này nói gì nghe nấy.  

 

Ngô Bình: “Ông chuẩn bị là vừa, đúng rồi, ông phái người trả sính lễ cho Qủy Quyền Tông đi!”  

 

Sở Trường Canh: “Được, cha lập tức hành động!”  



 

Về tới nơi ở, Lâm Tiên Nhụy đã nấu cơm xong, Ngô Bình ăn một chút: “Mẹ, đại phu nhân chết rồi, sau này, nhà họ Sở sẽ dùng phần lớn tài nguyên cho con!”  

 

Vẻ mặt Lâm Tiên Nhụy trở nên thảng thốt, không thể tin nổi: “Đại phu nhân chết rồi?”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Mẹ, con đã trút giận cho mẹ. Sau này, trong nhà không ai dám bắt nạt chúng ta nữa. Phải rồi, con là võ mạch hoàng kim, nhà họ Sở bằng lòng dùng tài nguyên bồi dưỡng con”.  

 

Lâm Tiên Nhụy vô cùng vui mừng: “Tốt quá!”, sau đó bà ấy ôm Ngô Bình khóc lên.  

 

Ngô Bình vội an ủi: “Mẹ, đây mới là bắt đầu thôi. Không bao lâu nữa, con sẽ trở thành võ giả mạnh nhất thiên hạ”.

Đợi cho đến khi tâm trạng của Lâm Tiên Ngụy bình tĩnh lại, Ngô Bình quay về phòng đột phá cảnh giới Võ Hồn.  

 

Anh đã là Tôi Thể tầng mười, lại có võ mạch cấp Thiên, muốn đột phá cũng không có gì khó. Không đến hai canh giờ sau, anh đã cảm nhận được sức mạnh trong huyết mạch liên tục truyền vào trong não, sau đó trong đầu vang lên một tiếng động lớn, mở ra một thời không tinh thần rộng lớn.  

 

Trong thời không tinh thần này có rất nhiều sức mạnh tinh thần lưu động, điều anh cần làm tiếp theo là ngưng tụ Võ Hồn trong không gian này.  

 

Lúc này giọng A Kỳ vang lên: “Cảnh giới Võ Hồn, anh sẽ đánh thức một phần sức mạnh của Đạo Thần nên võ hồn của anh sẽ cực kỳ mạnh”.  

 

Ngô Bình: “Vậy à?”  

 

Quả nhiên anh nhìn thấy sâu trong thời không tinh thần có một thể năng lượng hình người mơ hồ, tựa hồ bị sức mạnh thần bí nào đó trói buộc. Nhưng lại không ngừng phóng thích sức mạnh tinh thần, sau đó hình thành hình chiếu ở trong thời không tinh thần.  

 

Hình chiếu này vừa xuất hiện đã nhanh chóng thu gom sức mạnh tinh thần trong thời không, đồng thời ngưng tụ thành dáng vẻ của Ngô Bình, đây chính là võ hồn của anh.  

 

Võ hồn vừa xuất hiện đã lập tức liên kết với cả người anh qua võ mạch, Ngô Bình tức khắc có cái nhìn bao quát hơn về cơ thể của mình, đây là điều mà cảnh giới Tôi Thể không thể nào làm được.  

 

Đến tối, Ngô Bình đến phòng nghị sự của nhà họ Sở như đã hẹn, lúc này những thành viên cốt cán của nhà họ Sở đều đã có mặt, bao gồm cả những người đứng đầu một số chi nhánh dòng họ, vài người cùng thế hệ với Sở Trường Canh, có đến khoảng ba mươi người, trong đó còn có vài người là những người đại diện cho thế hệ trẻ, chẳng hạn như Sở Thiết - con trai của chú hai.  

 

Sở Trường Canh ngồi ở vị trí tộc trưởng, Ngô Bình vừa đến, ông ta bèn nói: “Các vị đồng tông, hôm nay gọi mọi người đến là muốn bàn bạc một chuyện cực kỳ quan trọng”. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.