Lâm Tiên Nhụy thở dài: “Nhưng người nhận của hồi môn là đại phu nhân, chúng ta đâu có nhận được gì, sáng nay Qủy Quyền Tông đột nhiên cho người đến đòi sính lễ, còn nói nếu không trả lại thì sẽ đến tận nhà để đòi”.
Ngô Bình: “Nếu như đại phu nhân nhận thì tìm bà ấy đòi là được rồi”.
Lâm Tiên Nhụy cười mếu: “Mẹ đến tìm rồi nhưng đại phu nhân không thừa nhận. Số sính lễ đó đáng giá mấy trăm nghìn tiền vàng, sao chúng ta trả nổi”.
Ngô Bình im lặng một lúc rồi nói: “Mẹ không cần lo lắng, để con giải quyết chuyện này, sáng sớm mai con sẽ đến tìm Sở Trường Canh”.
Lâm Tiên Nhụy hơi lo lắng: “Tìm ông ấy có tác dụng sao?”
Ngô Bình bình thản đáp: “Có chứ”.
Không bao lâu thì trời sáng, Ngô Bình lại đến chỗ ở của Sở Trường Canh.
Lần này không có ai ngăn cản, anh đi thẳng vào trong.
Sở Trường Canh dậy rất sớm, đang luyện quyền trong nhà, cách đó không xa có mấy cô gái xinh đẹp đứng cùng, họ đều là thiếp mới được ông ta cưới về, vẫn chưa mất cảm giác mới mẻ.
Các cô gái đang khen quyền pháp của Sở Trường Canh thì Ngô Bình bước vào.
Sở Trường Canh chau mày, ông ta ngoảnh đầu nhìn sang Ngô Bình, nói: “Con lại đến làm gì? Chẳng phải đã nói chừng nào đột phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656726/chuong-4872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.