Chương trước
Chương sau
 A Kỳ: “Nhưng anh không phải sinh linh của vũ trụ Võ Đạo, đến đó rồi sẽ dễ bị bài xích. Tôi sẽ sắp xếp cho anh một thân phận ở đó, thực lực của anh đủ mạnh rồi, tôi sẽ không giúp gì anh đâu. Đương nhiên tôi vẫn sẽ hướng dẫn cho anh”.  

 

Ngô Bình: “Với thực lực hiện giờ, tôi đến đó đã phải là người mạnh nhất chưa?”  

 

A Kỳ: “Chưa, vũ trụ Võ Đạo có 10 cường giả mạnh nhất, thậm chí họ còn có thể ra vào vũ trụ chính, còn anh làm được không?”  

 

Ngô Bình ngẩn ra: “Ra vào vũ trụ chính ư?”  



 

A Kỳ: “Đúng vậy, có hơn trăm nghìn cường giả kỷ nguyên ở vũ trụ Võ Đạo”.  

 

Ngô Bình há hốc miệng: “Mạnh thế ư!”  

 



“Tuy vũ trụ Võ Đạo cũng là vũ trụ hạng hai, nhưng nó có thể nhận được rất nhiều phóng xạ của vũ trụ chính nên mới dễ sinh ra nhân tài”.  

 

Ngô Bình: “Các cường giả có thể ra vào vũ trụ chính mà cô kể có vai trò thế nào với vũ trụ chính?”  

 

“Họ chỉ là tu sĩ cấp thấp ở đó thôi, vì hiện giờ mới chỉ có ý thức của họ đến vũ trụ chính được, còn cơ thể thì không. Nếu cả cơ thể đến đó thì cũng biến mất rồi hết lối về thôi”.

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “A Kỳ, cô sẽ sắp xếp thân phận gì cho tôi?”  

 

A Kỳ: “Thiếu gia của một gia tộc võ đạo đang xuống dốc, người này vừa chết, anh hãy dùng tạm thân phận đó rồi tu hành ở đây một thời gian”.  

 

Ngô Bình: “Tu vi của tôi có bị ảnh hưởng gì không?”  

 

“Ban đầu, tu vi của anh sẽ biết mất, vì thế anh sẽ phải tự tu hành. Nhưng anh đã lĩnh hội được ba điện đường võ đạo, không có mấy ai ở vũ trụ Võ Đạo có kiến thức sâu rộng hơn anh đâu”.  

 

Ngô Bình thở dài nói: “Được rồi, cô mở đường đi”.  

 

Anh vừa nói dứt câu thì có một khoảng sáng xuất hiện trên cao rồi chiếu xuống người Ngô Bình, ngay sau đó, anh đã biến mất.  

 

Vì thời gian ở hai thế giới khác nhau nên anh không thông báo cho người nhà nữa mà đi luôn.  

 

Không rõ bao lâu sau, ý thức của Ngô Bình đã dần trở nên mơ hồ. Khi anh mở mắt ra thì thấy mình đang ở trong một mái nhà tranh tồi tàn.  

 

Anh ngồi dậy thì thấy toàn bộ sức mạnh đã biến mất, hơn nữa thể chất hiện giờ của anh còn rất yếu, khắp người đều là vết thương, thậm chí còn có độc tố trong cơ thể.  

 

Anh nhíu mày rồi gọi: “A Kỳ?”  

 

Giọng nói của A Kỳ vang lên: “Cơ thể của anh đang giống hệt cơ thể chủ, nguy cấp lắm rồi nên anh cần phải hồi phục nhanh chóng”.  

 

Ngô Bình: “A Kỳ, cô không thể cho tôi vào thân thể nào khoẻ mạnh hơn à?”  

 

A Kỳ: “Chịu thôi, cơ thể này của anh bị người ta đánh cho một trận rồi còn bị hạ độc nữa”.  

 

Ngô Bình chẹp miệng, toàn thân anh đều đau nhức, anh nói: “Cho tôi chút ký ức của tên này đi”.  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.