Ngô Bình hít vào một hơi, các vết thương lập tức biến mất. Anh phóng uy lực Thiên Thánh ra rồi thờ ơ nói: “Ngươi nói ngược rồi, ngươi mới là con kiến hôi đấy”.
Người đàn ông ngạc nhiên nói: “Trúng một đòn của ta mà không chết, hơn nữa còn hồi phục lại như ban đầu, cũng có chút tài năng đấy”.
Ngô Bình cười mỉa: “Nếu ta không nhầm thì cơ thể của ngươi có thể kết nối với vũ trụ chính đúng không?”
Người đàn ông: “Đúng, Thánh tộc chúng ta vốn sẽ là người thống trị kỷ nguyên tương lai, nhưng Thần tộc đã thay đổi vận mệnh và đàn áp Thánh tộc. Song vô dụng thôi, Thánh tộc đã truyền bá theo cách khác rồi”.
Nói rồi, hắn ta giớ tay phải lên, một tia sáng loé lên trong lòng bàn tay hắn. Ngô Bình thấy tia sáng này rất quen, đó chính là ánh sáng của vũ trụ chính.
Anh nheo mắt lại nói: “Ánh sáng của vũ trụ chính, xem ra cơ thể ngươi có thể kết nối với vũ trụ ấy thật”.
Người đàn ông: “Thánh tộc tu luyện đến cuối thì sẽ mở được thông đạo đến vũ trụ chính”.
Ngô Bình: “Giờ ta đã hiểu thế chất của thánh rồi, với các ngươi thì thánh chính là một quá trình tiến hoá từ hư thành thực”.
Người đàn ông: “Ngươi hiểu rồi thì làm gì? Thánh tộc ta đã quay lại, không ai có thể cản được, ngươi cũng thế”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656703/chuong-4849.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.