Lạc Ngưng Đan chỉ vào vườn hoa có diện tích bảy tám vạn mẫu phía trước nói: “Chính là tòa này. Lúc chị còn nhỏ, thì biết nó đã bán ra ngoài. Không ngờ nhiều năm như vậy mà vẫn chưa bán được”.
Ngô Bình: “Tại sao không có ai mua?”
Lạc Ngưng Đan: “Không phải không ai mua. Lúc trước căn nhà này cũng qua tay mười mấy chủ rồi, nhưng cuối cùng đều bỏ nhà mà đi. Nghe nói, căn nhà khá dị tà, rất dễ chết người”.
Ngô Bình cười nói: “Chị tin cách nói đó sao?”
Lạc Ngưng Đan cười nói: “Đương nhiên chị không tin, đến tám chín phần là có người làm trò. Huyền Bình, cậu có gan mua nhà không?”
Ngô Bình: “Đương nhiên, giá cả thế nào?”
“Hiện tại có lẽ giá không cao, chúng ta đi hỏi thử xem”.
Nói rồi, hai người bay đến bên cạnh vườn hoa, xuất hiện ở khoảng đất trống trước cửa. Dưới cửa có một người giúp việc, đang ngồi đó lim dim ngủ.
Nhìn thấy có người đến, anh ta vội đứng dậy, hỏi: “Hai người có chuyện gì sao?”
Lạc Ngưng Đan: “Căn nhà này, bán thế nào?”
Người giúp việc sáng mắt, nói: “Đang giảm giá, ba trăm bảy mươi tỷ Tiền đạo!”
Lạc Ngưng Đan: “Anh về hỏi chủ nhân, ba trăm tỷ có bán không. Nếu bán thì tôi lập tức đưa tiền”.
Người giúp việc vội nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656688/chuong-4834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.