Thái Hoa Đạo Tôn cười nói: “So với cậu thì còn kém xa”.
Nói chuyện mấy câu, cô ấy nói: “Huyền Bình, chị phải rời đi rồi”.
Ngô Bình vội hỏi: “Chị Lạc muốn đi đâu?”
Thái Hoa Đạo Tôn khẽ thở dài, nói: “Năm đó chị bị người gần gũi nhất làm hại, nên mới sụp đổ. Chị nhận được tin, trong gia tộc có chuyện, chị phải quay về giải quyết, đồng thời chấm dứt ân oán năm xưa với người kia”.
Ngô Bình nói: “Chị Lạc, chuyện của chị là chuyện của em, em đi với chị”.
Lạc Ngưng Đan khẽ cười: “Huyền Bình, chuyện của chị, bản thân chị quyết định, chị không muốn liên lụy đến cậu”.
Ngô Bình: “Không được. một mình chị quay về em không quan tâm”.
Lạc Ngưng Đan bất đắc dĩ, nói: “Thôi được, cậu muốn đi thật vậy thì ở bên cạnh xem thôi, tự chị sẽ giải quyết”.
Ngô Bình rất hiếu kỳ, hỏi: “Chị Lạc, người năm đó hại chị là ai?”
Lạc Ngưng Đan im lặng một lúc rồi nói: “Em gái ruột của chị”.
Ngô Bình ngây người, em gái ruột làm hại chị gái?
Lạc Ngưng Đan khẽ thở dài, nói: “Gia tộc chị là thế lực lớn thứ hai ở đại lục Tinh Lan, cao thủ trong tộc xuất hiện rất nhiều. Nhưng gia tộc càng lớn, tình người càng bạc bẽo. Chị có thiên phú đan đạo, dưới sự bồi dưỡng trong gia tộc, đã trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656686/chuong-4832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.