Ngắm nhìn một lát, trong lòng anh chợt kinh ngạc, lầm bầm tự nói: “Trong mỗi một trụ, đều phong ấn sức mạnh một kiêu long!”
Ngô Bình lại nhìn ánh mặt trời trên cung điện, anh phát hiện, luồng sáng này căn bản là lấy một nửa từ ánh mặt trời trong cả khu vực này!
“Không biết, ánh mặt trời này dùng để làm gì?”
Đến trước cửa cung điện, Vạn Quân nói: “Thánh chủ, cánh cửa này phải đích thân cậu mở”.
Nói xong, tất cả mọi người đều mong chờ nhìn anh. Tuy nói Ngô Bình là Thánh Chủ, nhưng có thể mở được cánh cửa nà hay không, bọn họ cũng không chắc. Dù sao, năm đó ngay cả con trai Thiên Đế cũng không thể được cánh cửa này. Cánh cửa này, chỉ có khi Thiên Đế ở đây mới có thể mở ra.
Ngô Bình nhìn cánh cửa to lớn này, phát hiện bên trên có mười vạn hình ảnh ma thần, mỗi hình ảnh ma thần đều rất lớn.
Anh suy nghĩ trong lòng, vươn tay chạm vào cửa lớn, lại cảm nhận được cảm giác chân thực trước nay chưa từng có, bên trong nó như thể có tồn tại thời không vô tận và năng lượng vô biên.
“Đây là… Cánh cửa được tạo ra từ vật liệu của vũ trụ chính!”, anh hít sâu một hơi, dùng sức đẩy ra, cửa lớn không hề động đậy.
Bất giác anh có hơi ngại ngùng, sau lưng có đến vô số người đang trông mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656681/chuong-4827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.