Dù sao Lý Dật cũng hai mươi tuổi rồi, bèn cười nói: “Anh cả, chúng ta vào đó thăm thú trước đi, nhân tiện nghe ngóng đế đô năm ở đâu”.
Thế là bốn anh em tiến vào thành Cực Lạc. Phía trên cổng thành, hai người đàn ông mặc trường sam trông thấy bọn họ vào thành, người mặc áo vàng bèn cười bảo: “Đám người này ăn mặc xa hoa, chỉ riêng quần áo đã có giá trị liên thành, chắc chắn là con nhà giàu có. Lát nữa phải kéo họ vào sòng bạc. Đến khi đó, bọn họ sẽ là cây hái tiền của chúng ta”.
Người mặc áo tím còn lại cười cười: “Chuyện này chúng ta đã làm hàng vạn lần rồi, lần nào mà chẳng thành công. Cứ giao cho tôi đi”.
Khi tiến vào thành Cực Lạc, bốn anh em nhìn thấy đường sá rộng rãi, ngựa xe tấp nập, hai bên có đầy cửa hàng, sầm uất cực kỳ. Hơn nữa, phần lớn hoạt động kinh doanh của thành Cực Lạc đều liên quan đến ăn uống vui chơi, nhìn lướt qua chỉ thấy toàn sòng bài hoặc thanh lâu.
Bọn Lý Dật đã từng chứng kiến sự phồn hoa, nhưng chưa từng đi đến nơi như thế này. Ai cũng trố mắt, nhìn Đông ngó Tây.
Lý Dược Sư ho khan: “Em ba, đừng nhìn lung tung, nơi này không dành cho trẻ con chúng ta đâu”.
Tuy là trẻ con nhưng Lý Dược Sư biết người ta đến những nơi này làm gì, bèn lên tiếng nhắc nhở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656665/chuong-4811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.