Chương trước
Chương sau
Ngô Bình hừ một tiếng, anh không dám tùy tiện đi qua, cho nên ngồi xuống vị trí cách con báo không xa, cũng học theo những động vật này, hướng mặt về phía núi Thiên Từ.  

 

Không lâu sau, anh đã cảm nhận được một luồng sức mạnh hung hăng từ phía núi Thiên Từ phóng đến, xuyên vào thân thể anh. Luồng sức mạnh này rất mạnh, thân thể anh cũng chỉ có thể hấp thụ được một phần. Nhưng một phần đó lại có thể khiến thân thể anh có thay đổi lớn.  

 

Anh ngồi xuống chưa đến mấy phút, đã phát hiện những động vật này lần lượt rời đi, sau đó lại có một nhóm động vật mới xuất hiện. Con báo kia cũng đi rồi, nó kiên trì chưa đến năm phút.  

 



Ngô Bình bĩu môi, thầm nói bọn mày quá yếu! Hiện tại anh rất thoải mái, không có gì không thích ứng được, đương nhiên không muốn rời đi.  

 

Cứ như vậy, anh ngồi từ sáng đến đêm, từ đếm tới khi trời sáng.  

 



Trời sáng không bao lâu, anh đột nhiên cảm thấy khí tức trong cơ thể bỗng sôi sục, lúc này đã biết anh sắp từ Chân Hoàng đột phá đến cảnh giới Chân Tổ!  

 

Chân Tổ, là cảnh giới đỉnh cao của Thái Cổ Chân Nhân. Lúc trước anh đã có được sức mạnh Chân Tổ, nhưng vẫn chưa thể đột phá, lúc này nhận được phóng xạ sức mạnh núi Thiên Từ, lại chầm chậm có thể đột phá!  

 

“Rầm!”  

 

Trong thân thể anh, đã xảy rat hay đổi, thân thể trở nên mạnh mẽ hơn, máu huyết sôi sục, tựa như tinh hà bao la hùng vĩ, muôn hình vạn trạng.  

 

Động vật bên cạnh anh cứ đổi từng nhóm liên tục, anh từ đầu tới cuối vẫn ngồi bất động, mãi đến ba ngày sau, cảnh giới Chân Nhân của anh đã ổn định.  

 

Hôm nay, anh mở hai mắt, thì thầm nói: “Thì ra, mình mãi không thể đột phá đến cảnh giới Chân Tổ, chính là vì thiếu sức mạnh này”.  

 

Hiện tại anh đã biết sức mạnh này là gì rồi. Nó là sức mạnh do vật chất chủ thế giới thời kỳ đầu phóng ra, dưới dạng tia phân tử, tấn công thân thể anh, hoàn thành cảnh giới Chân Tổ của anh.  

 

Anh đứng dậy, đi về phía núi Thiên Từ, một bước, hai bước, khoảng cách giữa anh và núi Thiên Từ không ngừng rút ngắn, hai nghìn mét, một nghìn năm trăm mét, một nghìn mét, năm trăm mét!  

 

Khi anh cách núi Thiên từ chỉ còn chừng ba trăm mét, trong vòng nghìn mét xung quanh đã chẳng còn bất kỳ sinh linh nào, chỉ có một mình loài người là anh.  

 

Anh cảm thấy, sức mạnh tỏa ra từ bên trong, mạnh hơn lúc trước gấp nghìn lần, thân thể anh cũng có phần không chịu nổi.  

 

Vì thế, anh không tiến lên thêm nữa, mà lại ngồi xuống, tiếp nhận sức mạnh này.  

 

Vũ trụ nhỏ trong thân thể anh bất đầu vận chuyện, sức mạnh tiến vào thân thể anh, được anh cố gắng chuyển vào trong vũ trụ nhỏ.  

 

Sau khi năng lượng cấp hạt nhỏ bé tiến vào vũ trụ nhỏ của anh, chớp mắt đã hóa thành một tinh cầu thực thể khổng lồ. Vũ trụ nhỏ của anh, hàng tỉ ngôi sao vốn dĩ được sinh ra từ hư thực. Hiện tại, những năng lượng vũ trụ chính này tiến vào, bắt đầu ảnh hưởng toàn diện lên vũ trụ nhỏ này, sinh ra một vài tinh cầu khổng lồ, thậm chí là ngôi sao khổng lồ.  

 

Ngô Bình cứ ngồi như vậy, không biết qua bao lâu, toàn bộ ngôi sao trong vũ trụ nhỏ của anh đều bị thay đổi một lượt. Còn chưa hết, tâm vũ trụ mà nó có được trước đó cũng bắt đầu hấp thụ năng lượng chân thực do vật chất từ vũ trụ chính tỏa ra.  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.