Không biết con quái vật có hiểu hay không, nhưng nó vẫn lườm Ngô Bình rồi chợt bay lên cao rồi biến mất.
Ngô Bình lắc đầu rồi hỏi A Ly: “Thực lực của nó thế nào?”
A Ly: “Nó không biết đánh nhau nên bị em đấm cho mấy phát mạnh lắm, nhưng da nó dày nên không bị thương”.
Ngô Bình: “Nếu nó biết vài kỹ thuật chiến đấu thì khéo cô còn thua đấy”.
A Ly bĩu môi: “Còn lâu em mới thua”.
Đúng lúc này, con quái vật lông vàng đã quay lại, nó ôm theo hai con khác một xanh một đen. Nhìn thấy chúng, Ngô Bình ngẩn ra: “Con ngươi à?”
Con quái vật lông vàng gật đầu rồi lên tiếng.
A Ly nghe hiểu nên phiên dịch lại: “Chủ nhân, đây là hai đứa con của nó, từ lúc sinh ra đến nay vẫn ngủ, nhưng cơ thể vẫn lớn lên. Nó bảo chủ nhân xem hai con này bị gì rồi giúp chúng”.
Ngô Bình gật đầu: “Được”.
Con quái vật đưa con màu xanh cho Ngô Bình trước.
Ngô Bình đón con đó xong thì thấy trông nó như con mèo nhỏ, nhưng người rất béo, nó có sáu chi, một cái đuôi dài, toàn thân mọc đầy lông mềm.
Anh ấn vào người nó thì thấy trong người nó có đầy sức mạnh sinh mệnh, hơn nữa còn đạt tới mức bão hoà. Anh đoán con này đã hấp thu quá nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656638/chuong-4784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.