Ba ngày sau, Ngô Bình đi đến cửa hàng binh khí, ông chủ Kim Tam Kỳ đang ngồi sau quầy uống trà, trông vẻ vô cùng thảnh thơi.
Ngô Bình bước vào, ông ta đứng dậy cười nói: “Cậu tới rồi”.
Ngô Bình: “Ông chủ Kim, đồ tôi cần đã làm xong chưa?”
Kim Tam Kỳ gật đầu nói: “Mời đi theo tôi”.
Hai người tới hậu viện, chỉ thấy trong viện dựng một cái lán, bên dưới đặt một chiếc lò luyện đan cao một mét bảy.
Ngô Bình cẩn thận kiểm tra, chế tác coi như không tệ, trên cơ bản đều đạt yêu cầu, thậm chí có nhiều chỗ còn vượt qua mong đợi của anh. Anh cười nói: “Ông chủ Kim, các ông vất vả rồi”.
Kim Tam Kỳ cười nói: “Đó là chuyện chúng tôi nên làm, thưa cậu, thứ cậu chế tạo là lò luyện đan sao?”
Ngô Bình không giấu giếm, nói: “Đúng vậy, đây là lò luyện đan, tôi đang nghiên cứu luyện đan”.
Kim Tam Kỳ lắc đầu: “Không phải người nào cũng có thể nghiên cứu thuật luyện đan này. Cậu xem, thành Vân Đô này rất lớn, nhưng cũng chỉ có một thầy luyện đan, được các gia tộc coi là khách quý”.
Ngô Bình: “Chỉ có một vị sao? Vậy tôi càng phải cố gắng hơn nữa, sớm ngày trở thành thầy luyện đan”.
Kim Tam Kỳ không để ý đến lời của Ngô Bình, cười nói: “Hi vọng cậu sẽ thành công”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656614/chuong-4760.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.