Chương trước
Chương sau
 Trong thung lũng rõ ràng không chỉ có một con quái vật hươu trắng, nhưng có lẽ là do quá nghi ngờ, dù Ngô Bình đang cưỡi trên lưng hươu trắng, mà nó lại không có phản kháng gì.  

 

Cuối cùng Ngô Bình cũng tìm được vị trí có dược liệu. Anh quay người nhảy xuống, hái một chiếc lá rồi bỏ vào miệng nhai, cảm nhận dược lực của nó.  

 

Không thể không nói, thung lũng này tựa như một vùng đất linh vậy. Ở đây, dược liệu mạnh hơn dược liệu ngoài kia rất nhiều, và có cả những dược liệu mà anh cần.  



 

Ngô Bình đã tìm dược liệu khắp thung lũng như thế. Sau khi trời tối, anh đã tìm ra tất cả dược liệu cần thiết để đột phá Tôi Thể tầng tám.  

 

Ở nơi này, anh đã tìm đủ dược liệu cần thiết để mở ra ba “nhãn” của tầng tám Tôi Thể. Sau đó anh vỗ vỗ con hươu trắng, bảo nó đưa mình rời khỏi đây. Từ đầu đến cuối, quái vật ở đây không hề ra tay với Ngô Bình.  



 

Ra khỏi thung lũng, Ngô Bình tìm một thung lũng lân cận, giết chết một con quái vật gấu ở đó rồi chiếm hang ổ của nó.  

 

Anh đốt lửa trong hang, bắt đầu sắc thuốc, lần lượt cho bảy loại dược liệu vào nồi thuốc. Sau khi cho loại cuối cùng vào, anh đếm đến năm mươi rồi đột ngột bưng nồi thuốc đang sôi ùng ục lên, một hơi uống cạn.  

 

Hết cách, bây giờ anh không thể luyện đan, chỉ đành dùng phương pháp thô sơ này để có thể phát huy tối đa công hiệu của dược liệu.  

 

Sau khi anh uống thuốc, con hươu trắng kia cứ ngồi ở cửa hang mà nhìn anh chằm chằm, tựa như đang kiếm tìm sơ hở của anh, một khi có cơ hội là chạy trốn ngay, sau đó tìm thời cơ giẫm chết loài người đáng ghét này.  

 

Cuối cùng, Ngô Bình cũng nhắm mắt lại. Hươu trắng đang định đứng dậy thì bỗng cảm nhận được luồng khí tức khủng khiếp toả ra từ cơ thể Ngô Bình. Không khí xung quanh đều ngưng tụ, một trường lực đáng sợ xuất hiện và khoá chặt lấy nó!  

 

Hoá ra, Ngô Bình đã nhờ dược lực để đột phá Tôi Thể tầng tám, mở ra nhãn đầu tiên. Nhãn này có thể kiểm soát sức mạnh, khiến sức mạnh hình thành quy luật tự chủ. Lúc này, sức mạnh của anh không còn là sức mạnh đơn thuần nữa, mà gần như là pháp lực!  

 

Sau hơn một giờ ổn định, Ngô Bình tiếp tục sắc thuốc, chuẩn bị mở nhãn thứ hai.  

 

Cuối cùng hươu trắng đã ngoan ngoãn hơn. Nó cảm nhận được loài người này tiến bộ cực kỳ nhanh, nên không dám manh động nữa.  

 

Hai giờ sau, nhãn thứ hai mở ra. Lúc này, hươu trắng cảm thấy đôi mắt của loài người trước mặt nó có tử quang nhàn nhạt. Bị ánh mắt ấy nhìn chằm chằm, nó sẽ có cảm giác cả cơ thể cứng còng lại.  

 

Hoá ra nhãn thứ hai có thể nâng cao nhãn lực của Ngô Bình, giải phóng tinh thần lực thông qua đôi mắt, gây ảnh hưởng đến kẻ địch. Dĩ nhiên điểm mạnh nhất của nhãn thứ hai nằm ở chỗ, nó có thể tính toán và vạch ra kế hoạch chiến đấu một cách chính xác, từ đó nâng cao đáng kể tỷ lệ giành phần thắng.  

 

Trước khi trời sáng, Ngô Bình đã mở ra nhãn thứ ba. Nhãn này cực kỳ phi thường, có thể giúp Ngô Bình mượn dùng sức mạnh của bên ngoài để tấn công kẻ địch.  


 

Hươu trắng đã biết điều hơn hôm qua rất nhiều. Ngô Bình bảo nó đi đâu thì nó đi đó.  

 

Nhưng quái vật ở nơi này có vẻ đã nhìn rõ bản lĩnh của Ngô Bình. Cuối cùng thì lần này cũng có con quái vật thứ hai xuất hiện. Đây là một con dê núi mắt xanh, cao gần ba mét, bên dưới lớp lông là lớp vảy, trông như áo giáp. Thật không may, răng của nó không phải là răng hàm của loài ăn cỏ, mà là răng nanh!  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.