Chương trước
Chương sau
 Anh quan sát kỹ con quái vật đó, cảm thấy nó khá giống với con quái vật Hoàng Thù nói, bên ngoài không có da, máu thịt be bét, chân và tay đều là xương, răng cũng lộ ra ngoài, trông vừa đáng sợ vừa buồn nôn.

Quái vật bị thương thì nhìn Ngô Bình chằm chằm, không ngừng lùi về sau. Sao Ngô Bình có thể bỏ qua cho nó, đôi chân anh di chuyển một cách thần kỳ, áp sát bên phải con quái vật chỉ trong tích tắc, sau đó chém một đao.  

 

“Ọc”.  

 

Quái vật đã bị thương nên phản ứng chậm hơn nhiều, không kịp tránh thì đã bị chém đứt đầu. Lúc quái vật chết, Ngô Bình cảm giác có một luồng sức mạnh tràn vào trong cơ thể mình, khiến thực lực của anh tự dưng tăng lên lên một bậc.  

 



Anh ngây ra một lát, chuyện gì thế này? Không ngờ cái chết của quái vật lại có thể gia tăng được thực lực của anh.  

 

Anh cất đao vào rồi tiếp tục đi về trước, anh đi thêm mấy dặm nữa thì cảm thấy có thứ gì đó đang âm thầm bám đuôi mình, thế là anh lại dừng lại, xung quanh liền xuất hiện năm con sói.  

 



Đầu và các khớp của năm con sói đều được xương cốt bao bọc, chúng cao hai mét, cơ thể còn lớn hơn cả ngựa, con nào con nấy đều nhe nanh, từ từ tiến lại gần anh.  

 

Khi năm con sói tiến lại gần, Ngô Bình đã bất giác cảm nhận được thực lực của mỗi con sói yếu hơn một chút so với con quái vật trước đó, chỉ nằm cỡ tám phần, nhưng cả năm con cộng lại thì sức chiến đấu lại vượt xa so với con quái vật trước đó.  

 

Anh thở phào, anh là Tôi Thể tầng bảy nên cũng chẳng sợ đám sói này, dựa vào kinh nghiệm võ học của anh, dù có thêm năm con nữa thì anh vẫn có thể đối phó được.  

 

“Gào”.  

 

Một con sói từ bên trái nhào qua, rõ ràng là đang tấn công thử, chỉ cần Ngô Bình vung đao thì những con còn lại sẽ đồng loạt tấn công.  

 

Ngô Bình vẫn luôn rất bình tĩnh, mãi đến khi con sói lại gần anh tầm hai mét trở lại thì anh mới đột ngột khom người, vung đao.  

 

“Ọc”.  

 

Một chiếc đầu sói rớt xuống, máu phụt ra.  

 

Những con sói còn lại liền xông lên, đao quang như một dải lụa, phân ra làm hai, giết chết hai con sói phóng đến nhanh nhất, một con bị chém vào hông, con kia bị chém đứt đầu.  

 

Hai con sói đang búng thân lên cao hoảng sợ, lập tức quay đầu chạy về hai bên.  

 

“Vù”  

 

Ngô Bình nhanh như điện, chớp mắt đã đuổi kịp một trong hai con, chém chết chỉ bằng một đao. Con sói còn lại cũng chỉ chạy được mười mét thì cũng bị anh đuổi kịp và chém chết.  

 

Sau khi giết chết năm con sói, anh cảm thấy có năm luồng sức mạnh lần lượt tràn vào cơ thể anh, thực lực của anh cũng vì vậy mà tăng thêm một nửa.  

 

“Xem ra chuyện xảy ra trước đó không phải ngẫu nhiên, chỉ cần mình giết quái vật thì sẽ có thể có được một phần sức mạnh”.  

 


Anh nhìn sang người đó, tay nắm chặt đao.  

 

Người đàn ông trung niên nói: “Không cần căng thẳng, tôi cũng giống như cậu, là tu sĩ ra khỏi khu vực an toàn”.  

Ngô Bình: “Anh luôn ở gần đây sao?” 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.