Anh rời khỏi nhà địa chủ từ cửa phụ, lại quay về căn phòng rách nát của mình.
Trong phòng cũng có chút đồ ăn gì, nhưng quần áo trên người anh quá rách nát, hơn nữa cũng chẳng còn nguyên vẹn gì, anh quyết định lên trấn mua chút đồ ăn, rồi mua mấy bộ đồ cũ mặc.
Anh lấy ra một cái bình trong đống đồ trên đầu giường, mở ra thì bên trong có ít tiền, tuy không nhiều, nhưng có thể mua chút đồ ăn đồ mặc.
Anh cầm tiền, khoác một chiếc khăn cũ rồi ra ngoài, đi lên trấn.
Thế giới này rất nguy hiểm, trấn nhỏ anh ở là trung tâm khu an toàn này, bình thường không ai dám rời khỏi khi an toàn, nếu không khả năng cao sẽ chết.
Anh vừa đi vừa suy nghĩ.
“Sâm La Giới này tồn tại có ý nghĩa gì? Tại sao phải đưa ý thức mình vào thân thể một người sắp chết?”
Tuy khoác thêm khăn cũ, nhưng trời quá lạnh, anh đã đông lạnh đến tím tái môi, người run rẩy, vết thương trên người cũng lại đau nhức.
Đi chừng một tiếng đồng hồ, cuối cùng anh cũng lên đến trấn. Trên trấn có hơn vạn người, rất phồn hoa, nhìn thấy nó, thân thể anh như ấm hơn.
Đến cổng trấn, anh nhìn thấy một cửa tiệm bán canh thịt bò, vội vén rèm đi vào. Trong tiệm nhỏ đều là bách tính bình thường đến ăn cơm, ít tiền,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656582/chuong-4728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.