Ngô Bình cười nói: “Ông rất chiếu cố Băng Vân, xem như đây là lời cảm ơn của tôi đi”.
Dứt lời, anh vươn tay ra, trực tiếp giữ chặt người Võ Càn Dương, túm lấy hư ảnh màu đen. Hư ảnh này giãy giụa trong lòng bàn tay anh, bị điện quang đánh vào liền tan thành mây khói.
Võ Càn Dương thấy cả người nhẹ nhõm, mừng rỡ nói: “Cảm ơn cậu!”
Ngô Bình bảo: “Viện chủ Võ hãy nhanh chóng đi hồi phục tu vi”.
Võ Càn Dương đáp: “Được! Mấy hôm nữa Băng Vân sẽ xuất quan, cậu chờ ở viện nhé”.
Sau khi Võ Càn Dương rời đi, Ngô Bình không muốn cứ chờ mãi ở đây nên bèn thả bốn đệ tử ra. Bốn đệ tử này đều trưởng thành nhờ nghe anh giảng pháp, vô cùng kính nể anh. Đó là khỉ thành tiên - Kim Hầu Đạo Tổ, rắn trắng thành tiên - Bạch Luyện Đạo Tổ, gấu đen thành tiên - Hắc Đáp Đạo Tổ, cáo lông đỏ thành tiên - Xích Bào Đạo Tổ。
Bốn Đạo Tổ này đều đã biến thành hình người, có vẻ ngoài chỉ chừng mười mấy, hai mươi tuổi, mặc quần áo mới, theo sau Ngô Bình.
“Sư phụ, chúng ta đi đâu vậy ạ?”, cảm thấy môi trường ở đây khác hẳn Trung Thiên Giới, bốn Đạo Tổ chưa thích ứng được, Hắc Đáp Đạo Tổ bèn hỏi.
Ngô Bình đáp: “Sau này các con đi theo ta, khó tránh khỏi việc kết giao với người khác. Để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656519/chuong-4042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.